/TRANSFIC/ [MARVEL] TRẠI CẢI TẠO ÁC NHÂN CỦA PETER PARKER - CHƯƠNG 4: LOKI
Tóm tắt: Loki tỉnh.
Khi Loki tỉnh, Peter đang liến thoắng kể về cái lần nó với Jarvis bày mưu chơi khăm ba Tony.
“-Jarvis cứ lảm nhảm thả thính ba Tony miết. Ba tưởng là hệ thống bị chập mạch gì đó, nguyên cả ngày dò tới dò lui xem lỗi nằm ở đâu. Nhìn ba vò đầu bứt tai mà hài không tả được.” Peter bật cười, lùa tay vào mái tóc rối bù; nó ngước lên và ngay lập tức đông cứng lại khi nhác thấy cặp mắt xanh lục bảo đang nhìn lại nó. Trên khóe miệng Loki thấp thoáng một nụ cười cao ngạo. Bàn tay thanh thoát nhưng xanh xao của y khẽ giơ lên, một cử chỉ bày tỏ thiện ý.
“Đừng bận tâm đến ta, Parker trẻ tuổi, mời ngươi cứ tiếp tục câu chuyện.” Y chậm rãi cất lời. Peter nuốt khan, nhìn vị thần xảo trá thu đôi bàn tay lại đầy tao nhã, chiếc còng quanh cổ tay kêu lanh canh khe khẽ. “Nhưng tất nhiên, ta sẽ có hứng nghe ngươi xàm ngôn hơn nếu ngươi mở khóa,” y ra dấu chỉ món đồ đang khống chế mình.
“Cái đó...không được.” Peter ấp úng, mắt láo liên ra cửa. Loki nghiêng nghiêng đầu, mỉm cười tinh ý.
“Định gọi cứu viện sao, Peter? Ngươi nên biết rằng, những câu chuyện về hai kẻ đó có thể khiến máu ngươi đông lại đấy.” Nụ cười của y trở nên độc địa và trong nháy mắt, nhiệt độ trong phòng tụt xuống thấy rõ, băng giá phủ đầy trên những khung cửa sổ. Peter kinh hoảng thối lui; nó ngã ngửa ra sau, cuống cuồng tránh xa vị thần đang nổi cơn lôi đình.
“Cởi trói cho ta, ta sẽ bảo vệ cho nhóc con nhà ngươi. Có lẽ còn cho ngươi một con đường sống.” Giọng của Loki đã dịu xuống thành thanh âm du dương đầy mê hoặc. Peter lắc đầu quầy quậy, nó chộp lấy nắm đấm cửa, ra sức mà giật mà kéo, nhưng cánh cửa vẫn trơ trơ. Loki phá ra cười, sắc lạnh và hắc ám.
“Xem nào, Wade Wilson, còn có tên là Deadpool, đâm thuê chém mướn. Chỉ cần trả đủ tiền, sẽ giết không từ một ai. Ngươi có còn nhớ ngài nghị sĩ cao quí chết trong một vụ nổ không? Để lại vợ đẹp con thơ, đau buồn khôn xiết. Là do hắn làm đấy. Mạnh thường quân Don Waltman, cũng bị giết...”
Bàn tay đang nắm chốt cửa của Peter rơi thõng xuống không chút sinh khí, trong tai nó là âm thanh ong ong nhấn chìm lời nói của Loki. Tim nó đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
“...Ta còn chưa nói đến Winter Soldier. Tên đó, hắn đã một mình hạ sát bao nhiêu thành phố, tay hắn nhuốm đỏ máu của hàng trăm đứa trẻ vô tội. Hắn đã giết-”
“CÂM MIỆNG!!!” Nó hét lên mà không kịp ghìm lại.
Trong tích tắc, mắt Loki lóe lên sự bất ngờ, nhưng rồi nụ cười cao ngạo lại chễm chệ trên khóe miệng . Thậm chí Peter cũng ngạc nhiên trước phản ứng của chính mình. Sợ hãi nhường chỗ cho giận dữ trong ngực nó, thằng bé phản đòn.
“Ông không có quyền bới móc quá khứ của người khác, Thần Xảo trá ạ. Khôn ba năm dại một giờ, ừ thì có thể hai người này khôn một ngày dại một giờ, nhưng ai cũng xứng đáng có cơ hội thứ hai mà, kể cả ông.” Nó nghiến răng làm một tràng.
Có gì đó mong manh và tổn thương lướt qua khuôn mặt của Loki, trước khi bị che lấp bởi điệu cười nhếch mép cố hữu, nhưng y vẫn im lặng.
“Tôi mà để mặc ông ngoài đồng thì giờ này ông đã chết ngắc rồi, Loki. Giờ thì mở cái cửa thánh vật này ra cho tôi.” Thằng bé giật nắm đấm cửa thêm một lần nữa.
Ngạc nhiên thay, cửa mở ra thật.
__
Peter hoàn toàn không lường trước được nó bị sốc đến độ nào, bởi vì vừa ra đến cửa sau là nó đã sụp xuống mà nôn hết bữa sáng ra bãi cỏ, bụng dạ thắt lại vì cơn buồn nôn và vì sợ. Đến khi bao tử rỗng tuếch thì đầu óc thằng bé cũng quay cuồng. Nó lảo đảo đến vòi nước, rửa sạch mùi vị kinh khủng trong miệng, rồi cúi cả đầu dưới dòng nước mát, cả người vẫn run rẩy như chiếc lá trong gió.
Vũng lầy lần này quá lớn rồi.
Harry luôn bảo rằng nó có năng khiếu toàn đâm đầu vào rắc rối. Nghe vậy Peter chỉ cười, coi như chuyện bông đùa, nhưng bây giờ? Peter phải nghiêm túc suy nghĩ rằng lời của thằng bạn mình có lẽ không không sai sự thật là bao.
Đâm thuê chém mướn. Hạ sát bao nhiêu thành phố.
Những từ đó chỉ nên xuất hiện trên chiếc màn hình cực đại ở Trụ sở SHIELD, chứ méo phải trong trang trại nhà nó. Thằng bé cứ đinh ninh hai người bọn họ chỉ là dạng siêu anh hùng hơi bất thường một chút thôi. Cô Natasha với cậu Clint cũng đã từng giết người mà...
Đầu óc rối bời, Peter vùng chạy đến đám cây thưa mọc ở rìa khu đất, tay nó nắm chặt chiếc điện thoại. Nó cần người giúp đỡ, nó phải gọi cho ba nuôi Tony, gọi đội Avengers, hay là SHIELD, ai cũng được. Nó không thể xử lý chuyện lớn đến mức này được.
Hai buồng phổi đau nhói phản đối khi thằng nhỏ vọt qua hàng rào xiêu vẹo, đáp xuống bên kia. Nicolai và Wade giờ này chắc đang lo ủ phân, nếu nó chạy đủ xa-
Peter đột nhiên vấp chân vào một lõm đất khuất dưới lớp cỏ, té lăn quay. Cơn đau bùng lên ở chỗ mắt cá chân, còn chiếc điện thoại rơi ra khỏi tay, lăn xa cách nó cả mét. Thằng bé nén nước mắt, kéo mắt cá chân bị trật ra khỏi lõm đất, bò tới lấy chiếc điện thoại ôm chặt vào ngực.
"Có gì cứ gọi cho ba nhé Pete? Nếu con cần bất cứ thứ gì, thậm chí nếu con chỉ muốn tán gẫu cũng được. Ba luôn ở bên con. Mọi người luôn ở bên con."
Peter chớp mắt gạt đi dòng lệ đang làm nhòe đi hình đại diện của ba Tony trong danh bạ, hình ảnh ba nuôi của nó tươi cười, trên cổ choàng đoạn khăn lông vũ màu hồng chỉ còn là một chấm tròn màu nâu và hồng lẫn lộn.
Ai cũng xứng đáng có cơ hội thứ hai.
Nhưng lỡ họ đã dùng hết tất cả cơ hội rồi thì sao?
Lỡ như họ không thay đổi được thì sao?
"Спасибо." Nó nhớ lại lời cảm ơn khẽ khàng của Nicolai, mệt mỏi nhưng tràn ngập sự biết ơn khi nó chỉnh lại khớp vai bị trật cho anh, nhớ đến sự im lặng sững sờ của Wade khi nó dẫn gã vào phòng mới. Nó nhớ những buổi chiều cả ba ngồi thơ thẩn ngoài hiên, ngắm hoàng hôn tắt lịm và bầy đom đóm le lói trong bụi cây. Và rồi một ý nghĩ chợt đến với nó, rằng hai người này, những kẻ bị cho là sát nhân máu lạnh này, có lẽ chẳng có nơi nào để gọi là nhà cả.
Theo một cách nào đó, nông trại của Peter chính là nhà của họ.
Thằng nhỏ nuốt xuống cơn hoảng loạn đang chẹn ngang yết hầu, nhìn một hồi lâu vào số điện thoại của ba Tony, ngón tay nó do dự trên nút gọi. Nó có thể kết thúc chuyện này ngay bây giờ, hoặc cố gắng giúp đỡ hai người họ.
Harry bảo nó khùng là đúng.
__
Nicolai lập tức quăng xẻng xuống khi thấy Peter cà nhắc đi ra từ trảng cây thưa, mắt cá chân sưng vù giơ cao khỏi mặt đất, còn mặt mũi lấm lem đất cát lẫn nước mắt. Thấy Nicolai chạy đi, Wade cũng thả vòi nước xuống hàng liếp mới lên, mặc kệ nước chảy lênh láng. Peter nhăn nhó, thương cho đám rau cải quý báu của nó, và cả hóa đơn tiền nước tháng này nữa.
“Bị sao vậy Petey?” Wade hỏi, trong khi Nicolai nhẹ nhàng bế thằng nhóc đã kiệt sức vào trong nhà. Lần đầu tiên nó thấy gã không cười đùa tếu táo, trong giọng còn nhuốm chút lo lắng nữa. Peter chỉ nhắm nghiền mắt, giấu mặt vào ngực Nicolai.
Thằng bé thở phào khi thấy căn nhà vẫn im ắng. Bây giờ mà Loki quyết định giở trò gì chắc nó chẳng còn hơi sức đâu mà đối phó. Nãy giờ đã có bao nhiêu chuyện dồn dập rồi. Nicolai bế nó lên phòng ngủ, đỡ nó nằm xuống giường. Anh dặn Wade ở lại trông chừng, còn mình thì xuống tìm hộp sơ cứu.
Còn lại một mình với Wade, kẻ giết thuê, Peter nuốt khan, rồi đằng hắng.
“Wade này, tôi biết rồi,” Nó lên tiếng, giọng nghèn nghẹn và mệt mỏi. Gã đàn ông trước mặt ngoẹo đầu bối rối, Peter đột nhiên có thôi thúc điên rồ là giật chiếc mặt nạ đó ra để xem biểu cảm của hắn. “Tôi đã biết về những...hoạt động của anh...trong quá khứ...”
Những câu chữ vừa thốt ra, đôi vai đang thả lỏng của Wade căng lên, gã trân mình như tượng đá. Khuôn mặt từ từ quay qua nhìn thẳng vào nó, rồi miệng gã há ra.
“Vậy sao?” Hắn đáp lại bằng giọng đều đều.
Peter giận dữ quệt gò má đẫm nước, ép bản thân trừng mắt lên. “Anh không chịu nói với tôi. Tôi ghét mấy người dối trá.”
“Nói với mày, rồi sao nữa? Để mày bấn lên gọi chính quyền hay gì? Bọn đó chỉ là tép riu so với anh, nhưng mà-” Wade nhích tới gần nhìn Peter chăm chăm, bờ vai rộng gồ lên đầy đe dọa.
“TÔI KHÔNG CÓ GỌI CHO AI HẾT, ĐỒ KHỐN NẠN!!” Peter thét lên, cơn bực tức trong ngực đã lên tới đỉnh điểm. Nó túm lấy cổ áo Wade mà táng cho một cái thật lực vào đầu. Gã đàn ông đeo mặt nạ chỉ chầm chậm mỉm cười, chồm sát tới cậu nhóc điên tiết đang thở phì phò.
“Thật sao? Kể cả sau khi biết tất cả à? Anh biết em không cưỡng nổi anh mà.” Wade tự mãn rì rầm. Peter trừng mắt lên, xỉa một ngón tay vào ngực gã.
“Đừng có tưởng bở. Tôi sẽ không báo với ai hết, nhưng từ giờ trở đi, anh mà dám nghĩ tới chuyện gì xấu thôi, là tôi sẽ kết liễu anh đó, anh Wilson. Đừng tưởng tôi không dám.” Peter hung hăng đe nẹt.
Để đáp lời, Wade ngửa mặt thằng bé ra sau, một tay bịt mắt nó lại; Peter chưa kịp phản đối bóng tối bất thình lình này thì gã đã áp môi lên miệng nó. Cảm giác chiếc lưỡi ấm nóng, ướt át trườn trên môi làm Peter thở dốc, Wade nhân đó luồn vào miệng và dìm nó vào một cái hôn đầy khiêu gợi.
Peter chưa kịp hiểu chuyện gì thì gã đã biến mất. Đến khi mở mắt ra, nó chỉ thấy Nicolai đứng dựa vào khung cửa, trán nhíu lại bối rối. Thằng bé chỉ biết giấu khuôn mặt đỏ bừng vào hai bàn tay, tim đập loạn cào cào.
Nicolai xịt thuốc chống sưng cho nó rồi quấn băng gạc lại, những ngón tay anh nhẹ nhàng chăm sóc mắt cá chân sưng tấy. Peter liếc nhìn anh qua mái tóc nâu mềm dợn sóng. Trông anh thật thanh thản, hàng mi đổ bóng dài trên gò má và một nụ cười hài lòng thấp thoáng trên môi khi anh băng bó xong.
Nếu có người nào thật sự hoàn lương được, nó biết chắc chắn đó sẽ là Nicolai.
Khi Nicolai dợm đứng dậy, nó nắm lấy cổ tay anh, bên cánh tay bằng xương bằng thịt, và ngước nhìn anh mỉm cười, “Cảm ơn chú.”
“Không có gì.” Anh khẽ trả lời sau một khắc im lặng, rồi vươn tay nhặt một lá cỏ lẫn trong tóc thằng nhóc. Peter mỉm cười rồi cuộn tròn trên giường, đầu óc quay quắt nghĩ ngợi, còn tim vẫn đánh thình thịch trong lồng ngực.
__
Loki ngẩng lên nhìn Peter cà nhắc đi vào phòng. Y đang ngồi thẳng trên giường, hai tay chắp lại đặt trong lòng đầy quí phái.
Đang là nửa đêm, và Peter đi vào chỉ có một mình. Y nhìn xuống chỗ mắt cá đang quấn băng, nhếch miệng cười.
“Vì lý do gì mà ngươi lại hạ cố đến đây thế này?” Y từ tốn hỏi.
“Tôi đã suy nghĩ những lời của ông, Loki. Ông nói đúng,” Peter đáp, mắt nhìn vị thần gian trá không chớp. “Tôi nên thả ông đi. Dù gì thì tôi cũng đã nói rằng tất cả mọi người đều xứng đáng có cơ hội thứ hai mà.”
“Còn hai tên sát nhân ngươi đang dung dưỡng thì sao, tiểu Parker?” Y đắc chí hỏi.
Peter nhún vai, khập khiễng bước tới chiếc giường, “Vẫn ở đây.”
“Bọn chúng rất nguy hiểm,” Loki nói, mắt nheo lại.
“Thì ông cũng vậy, mà tôi vẫn thả ông đi đấy thôi.” Nó chỉ ra.
Loki trông bất ngờ trước sự dũng cảm, đúng hơn là ngu si, của Peter.
“Đây là nhà của họ, một nơi họ chưa từng có, hoặc đã bị đánh mất. Tôi không có quyền tước đi tổ ấm này, mà dù có quyền đi chăng nữa, tôi cũng không muốn làm vậy.” Peter nói, môi mím lại bướng bỉnh. “Ai cũng cần có nhà để quay về, Loki ạ. Kể cả những kẻ xấu. Đặc biệt là những kẻ xấu.”
Nó cầm cổ tay trắng muốt của Loki lên, lấy chiếc chìa khóa méo mó tháo từ thắt lưng của Wade ra và mò mẫm mở còng. Suốt khoảng thời gian đó, y im lặng như tờ.
Khi chiếc còng bật mở với một tiếng “cách”, Peter lùi lại và nói, “Ông được tự do rồi, Loki.”
- Hết chương 4-
Trans by It's All About Your OTPs. Vui lòng không mang đi khi chưa có sự đồng ý của chúng tôi. Cảm ơn.
Bản dịch đã được sự đồng ý của tác giả. Bản gốc: https://archiveofourown.org/works/3135464/chapters/6796619
#Fanfic #Avengers #PeterParker
同時也有1部Youtube影片,追蹤數超過54的網紅Jarvis Weiwei [ 韦韦 ] Channel,也在其Youtube影片中提到,这次RAINB RAGAZZO学院的慈善毕业展的主题是“美丽与热情”(When Beauty Meet Passion: Yes, I am an artist),共展示了18名毕业生的毕业作品,包括专业发型高级文凭和专业化妆课程的学生。每个毕业生都在台上展露精湛手艺与创意,为不同的模特儿设计发型与...
「harry jarvis」的推薦目錄:
- 關於harry jarvis 在 It's all about your OTPs Facebook 的最佳解答
- 關於harry jarvis 在 It's all about your OTPs Facebook 的最佳解答
- 關於harry jarvis 在 It's all about your OTPs Facebook 的最讚貼文
- 關於harry jarvis 在 Jarvis Weiwei [ 韦韦 ] Channel Youtube 的最讚貼文
- 關於harry jarvis 在 Harry Jarvis - Home | Facebook 的評價
- 關於harry jarvis 在 High Strung, Free Dance. Harry Jarvis was born in ... - Pinterest 的評價
harry jarvis 在 It's all about your OTPs Facebook 的最佳解答
/TRANSFIC/ [MARVEL] TRẠI CẢI TẠO ÁC NHÂN CỦA PETER PARKER - CHƯƠNG 3: LOKI
Tóm tắt: Loki có giường nằm.
Notes: Tui hông biết tóm tắt.
----
“Vậy, ờm, mình làm gì bây giờ?” Peter lên tiếng hỏi trổng, hai tay nó nắm cả mớ tóc mà giật, cố gắng đè xuống cảm giác hoảng loạn đang dâng trào khi nó nhìn thân thể bất tỉnh trên sofa.
“Chôn y sau vườn?” Wade gợi ý. Peter tạm dừng cơn quẫn trí năm giây để liếc xéo gã đầy quở mắng. Nó nhìn Nicolai ra ý hỏi, nhưng anh chỉ nhún vai.
“𝐶𝑎̉ 𝑐ℎ𝑢́ 𝑐𝑢̃𝑛𝑔 𝑣𝑎̣̂𝑦 𝑠𝑎𝑜?” Nó hậm hực thốt lên, dụi đôi mắt đỏ ngầu. Nó thèm được đi ngủ, hoặc quay ngược thời gian về trước khi Loki cày một hố rộng ba mét trong ruộng bắp cải bảo bối của nó, hoặc đơn giản là lại được ngồi vu vơ trên chiếc xích đu ngoài hiên.
Loki rất nguy hiểm, Peter không nghi ngờ gì chuyện đó. Y là kẻ dối trá đại tài, lại sở hữu quyền năng pháp thuật và một lô một lốc vũ khí chết người. Hơn nữa, y còn là một vị thần, thế Peter lại càng không có tuổi để giao du. Nhưng hiện giờ, trên khắp người y lỗ chỗ những vết bỏng to tướng, còn lớp áo da thì thấm đẫm máu.
“Hắn đang 𝑏𝑖̣ 𝑡ℎ𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔” Nó buột miệng, không hề suy tính xem hai người kia phản ứng ra sao. Wade hứ lên rõ to và khoanh chặt hai tay. Peter vận hết nội công để giữ cho hai mắt không díu lại. Ngày hôm nay đã quá dài rồi, nó chỉ muốn về giường ngủ thôi, cái mớ bòng bong này để đến khi nó tỉnh táo lại rồi giải quyết cũng được. Đang đứng sau chiếc sofa, Nicolai bước lại, lầm bầm gì đó bằng tiếng Nga. Peter kinh ngạc thấy Wade trả lời, những âm tiết lạ tai tạo thành một câu rền rĩ ỉ ôi đầy tức tối. Cả hai bắt đầu một cuộc đấu mắt quái đản, sau một hồi, Wade là người đầu hàng, gã vung hai tay lên trời và thở dài sườn sượt.
“Về ngủ đi,” Nicolai quay sang nói với Peter, mặt không biểu lộ chút cảm xúc. “Tụi này sẽ canh chừng.”
“Ừa, ngủ ngon mơ đẹp nha Petey. Đừng chờ.” Wade nhún vai nói. “Cũng không phải lần đầu anh đây phải canh gác xuyên đêm.” Câu cuối cùng gã vừa cằn nhằn trong miệng vừa lườm Nicolai. Anh chẳng nói chẳng rằng, ngồi xuống kế bên sofa, hai mắt không rời thân thể bất động một giây nào. Peter thấy hơi áy náy vì bắt hai người phải thức đêm, nhưng thôi, ngày mai nó sẽ đền bù bằng cách nấu bữa sáng và cho họ nghỉ một ngày. Wade dựa người vào tường, gật đầu chào nó.
Peter thiếp đi ngay khi vừa đặt đầu lên gối. Đêm đó nó mơ thấy đôi mắt màu lục bảo và mùi đổ nát.
__
Đã trọn một tuần mà Loki vẫn im lìm, đến nước này thì Peter chuẩn bị tuyên bố y là người thực vật mất thôi. Mắt Nicolai đã xuất hiện hai quầng thâm xì, tóc tai rối bù bao lấy khuôn mặt nhợt nhạt lởm chởm râu. Nếu Wade chịu bỏ mặt nạ ra, Peter dám cá gã cũng chẳng khá khẩm hơn là bao. Cả ba đã chán ngấy sự căng thẳng này đến tận cổ. Thứ Sáu rồi, Peter không ao ước gì hơn là được tắm nước nóng, ngồi đọc một quyển sách hay, và ném bắp rang cho bầy chó của Nicolai.
“Hay là mình khiêng tên này qua phòng phụ trên tầng một đi, chỗ cách xa mấy phòng ngủ nhất ấy?” Cuối cùng Peter đề nghị khi đang đút nước ép táo cho Loki bằng một lọ nhỏ mắt, phá vỡ sự im lặng ngột ngạt bao trùm lên phòng khách. Nó ngưng tay, ngước nhìn hai người đang ngồi xụi lơ ở chỗ bàn bếp, mỗi ông ôm một cốc cà phê to tướng (ly của Wade cắm chiếc ống hút ngoằn ngoèo màu hồng chói).
Hai người đàn ông trao đổi một tràng tiếng Nga, rồi Wade thở dài, đút tay vào chiếc túi thần kì (Peter gọi nó như vậy sau khi Wade không chịu xì ra trong túi đựng những gì), gã lục lọi rồi rút ra một đôi còng dày cui thô ráp, đúc từ thứ kim loại đen tuyền kì lạ nào đó. Nicolai gật đầu, duyệt.
“Ô kê, bắt đầu thôi,” Wade nhìn Peter, ngân nga lảnh lót.
__
Loki vẫn không chịu tỉnh dậy. Y cứ nằm lì ở đó, mặt mũi xanh xao, vô hồn. Y không tiêu tiểu, cũng chẳng cần người túc trực như mấy bệnh nhân bị hôn mê bình thường, nhưng những vết bỏng cùng thương tích trên người đã biến mất. Peter không muốn hắn quắt lại thành cái xác khô, nên mỗi ngày nó đều tiếp cho vị thần xảo trá nước ép trái cây hữu cơ. Sau khi đọc được một bài báo trên tạp chí sức khỏe, Nicolai đã tập tành làm mấy thứ sinh tố rau củ kì dị, rồi đè Wade ra làm chuột bạch. Vậy nên Peter có dư dả sinh tố bơ/cần tây/dưa leo để đổ vào lọ nhỏ mắt, đút cho Loki.
Đó là điều nhỏ nhất nó có thể làm.
Rồi nó bắt đầu trò chuyện với y, bởi vì giống như ba Tony, Peter có cái tật xấu là không biết lo cho tính mạng của mình. Nhưng mà nghĩ xem, nhìn tên ác nhân đang hôn mê, bị còng vào giường, nằm giữa mớ mền gối họa tiết da beo như thế, bảo nó lo là lo thế nào?
Peter không nhớ chính xác lần đầu tiên nó tỉ tê những chuyện vui buồn trong ngày với Loki từ khi nào, nhưng nó vẫn tiếp tục. Nó đã đọc ở đâu đó rằng bệnh nhân hôn mê rất thích nghe tiếng người trò chuyện, với lại ngồi im đút nước ép hoài cũng chán. Vậy là Peter kể cho Loki nghe những kí ức nhạt nhòa về dì dượng nó, từ hồi nó còn chưa mồ côi, nó ca Tony Stark lên chín tầng mây, nó tràng giang đại hải về hai đứa bạn thân, Harry với Gwen. Nó kể cho Loki nghe về Nicolai, anh chàng người Nga đẹp trai nhưng tính tình cổ quái xuất hiện trong kho phân bón, về đội Cẩu Vệ Quân của anh. Peter cũng không bỏ sót Wade, vừa kể vừa cười khùng khục, bởi vì nhìn lại thì mấy trò con bò của gã thật 𝑘ℎ𝑢̀𝑛𝑔 𝑜̛𝑖 𝑙𝑎̀ 𝑘ℎ𝑢̀𝑛𝑔.
“Nhưng tôi quý họ, chắc thế,” Nó giãi bày, nhìn Nicolai ngoài cửa sổ, đang lặng lẽ chăm bón từng luống cây, “Nghe thì vô lý, nhưng tôi đã dần gắn bó với họ rồi. Tony có đội Avengers là gia đình, có lẽ bây giờ đến lượt tôi.”
“Nếu gặp Wade chắc ông sẽ hợp đấy,” Peter nói, đoạn vươn vai đứng dậy. Nó còn phải đi thăm ruộng cà rốt trước bữa trưa nữa.
Không biết có phải nó trông gà hóa cuốc hay không, nhưng dường như khóe miệng của Loki vừa thoáng qua một nụ cười nhàn nhạt.
__
Cứ cách ngày ba Tony lại gọi cho nó một lần, quá nửa cuộc gọi nó vô tình để nhỡ, một phần tư còn lại nó toàn nói chuyện với dì Pepper. Dì bảo mọi người rất nhớ nó. Peter biết, nó cũng nhớ đội Avengers lắm. Nó nhớ những lần ba Tony chê thậm tệ “bộ sưu tập áo ca rô” xấu xúc phạm người nhìn của chú Steve, trêu chú là “ông cụ non”, nhớ khiếu hài hước tỉnh rụi của Jarvis, nhớ cái ôm vĩ đại của Thor khiến lòng nó ấm lên và mềm ra như bún, nhớ những đêm đấu Call of Duty tưng bừng khói lửa cùng cô Natasha và cậu Clint, nhớ những ngày dượng Bruce giúp nó miệt mài ôn thi hóa hữu cơ...
Nhưng nó cần nơi này, nó cần đi tìm định nghĩa bản thân nó. Chuyện này, nó chỉ có thể làm một mình.
Peter ngoái qua lưng ghế nhìn Nicolai và Wade đang chúi mũi nhìn cuốn sách nấu ăn của Martha Stewart đầy nghi hoặc. Bàn tay kim loại của Nicolai phủ dày một lớp kem ít béo, còn mặt nạ của Wade lấm tấm vụn vỏ trứng. Hình như cả hai đang mày mò làm bánh cupcake. Nicolai táng cho Wade một cái khi hắn lè lưỡi định liếm lớp kem trên tay anh. Peter toét miệng cười, trong lòng ấm sực lên một cảm giác yên bình dạt dào.
Họ 𝑐𝑎̂̀𝑛 nơi này, họ cần nó ở đây.
“Dạo này thế nào rồi Peter? Con ở đó có cô đơn lắm không?” Tiếng ba Tony vang lên trong điện thoại, chen ngang câu chuyện của dì Pepper về trò phá phách của cô Natasha với Thor trong siêu thị hồi sáng này.
Peter nhìn hai người đàn ông lớn tồng ngồng đang say sưa trét kem lên mặt nhau (Wade còn đập cả quả trứng sống vào đũng quần Nicolai). Nó nghĩ đến vị thần đang mê man trong căn phòng trên lầu. Rồi thở dài.
“Con có nói thì hai người cũng không tin đâu,” Peter trả lời.
-Hết chương 3-
Trans by It's All About Your OTPs. Vui lòng không mang đi khi chưa có sự đồng ý của chúng tôi. Cảm ơn.
Bản dịch đã được sự đồng ý của tác giả. Bản gốc: https://archiveofourown.org/works/3135464/chapters/6796619
#Fanfic #Avengers #PeterParker
harry jarvis 在 It's all about your OTPs Facebook 的最讚貼文
/TRANSFIC/ [MARVEL] TRẠI CẢI TẠO ÁC NHÂN CỦA PETER PARKER - CHAPTER 1
Năm phút quảng cáo: Bạn xem phim Marvel nhưng lại bias phe phản diện? Bạn cảm thấy bất bình khi xem Civil War và tức xì khói khi thấy kết cục của Loki trong Infinity War? Bạn đẩy thuyền Spideypool? Hay bạn đơn giản chỉ thích sự hề hước và hường huệ? Thế thì quẹo đọc, quẹo đọc đêy!! Fic nhà chúng tôi có đủ những thứ bạn cần~
Nhân vật: Peter Parker/Wade Wilson, Bucky/Steve Rogers, The Avengers, X-men, Venom, Ultron, Thanos,...
Timeline: Rẽ nhánh ngay sau Cap 2: Winter Soldier và kéo dài đến hết Endgame. Fic viết từ 2016 nên sẽ có vài chi tiết khác với phim MCU.
Lưu ý: Peter Parker ở đây không có năng lực đặc biệt, chỉ là một đứa trẻ bình thường được Tony Stark nhận nuôi.
CHƯƠNG 1: BUCKY
Vừa kết thúc năm nhất được hai ngày, Peter bỏ học.
Tất nhiên là Tony, người cha vẫn rất đỗi tự hào từ khi nhận nuôi thằng nhóc, thì giận cành hông, nhưng suy đi tính lại thì Peter thấy hài lòng với quyết định của mình. Thằng bé thưa rằng nó đột nhiên giác ngộ khi đang ở chơi nhà Harry, nghe vậy Tony cấm tiệt nó sau này không được động vào cần với cỏ nữa.
Thật tình là Peter cảm thấy hoang mang giữa cuộc đời này. Làm một người bình thường lọt thỏm một lô siêu anh hùng, mới nghe thì cứ ngỡ như thiên đường nơi hạ giới đấy, nhưng đâu có ai biết nó áp lực như thế nào. Trong khi Peter bị môn Di truyền học nâng cao hành cho tơi bời hoa lá thì bọn nhóc “đặc biệt” được làm nhiệm vụ tối mật cho S.H.I.E.L.D như một đội quân James Bond siêu ngầu. Peter nhìn tụi nó, rồi nhìn lại trường lớp, thấy sao mà mông lung quá.
Thế là thoắt một cái, nó đã đứng trước cổng một trang trại hoang phế xiêu vẹo cách Tòa nhà Avengers hai giờ lái xe, cùng với một chiếc xe tải chở đầy phân bón hữu cơ và hàng tá túi hạt giống. Ba Tony đang bận đánh nhau với quái vật ngoài hành tinh cùng với đội, nên không hay biết thằng con yêu dấu đã dốc hết tiền trong tài khoản để mua một khu đất khỉ ho cò gáy, không ma nào thèm đoái hoài đến. Thằng bé nhất quyết xua đi cảm giác áy náy, bởi vì nó sẽ tự biến nơi này thành một thiên đường nho nhỏ, điểm tô bởi nông sản nhà trồng, ngon như nhà trồng. Là trẻ mồ côi từ bé, bẩm sinh Peter đã khá hợp rơ với những thứ không ai đoái hoài. Nó thực sự chỉ muốn vun trồng một góc bé xíu của thế giới dành cho bản thân mà thôi.
Nông trại này sẽ hết sảy cho mà xem. Và đừng hòng có siêu anh hùng nào xen vào được.
---
Nông trại là một mớ hổ lốn những cỏ dại hoai mục, ván gỗ ruỗng nát và mênh mông là đất. Chưa gì Peter đã thích mê rồi.
Thằng bé ì ạch lôi mấy bao phân bón với hạt giống xuống xe tải, rồi lại è cổ khiêng vào nhà kho cũ ở góc cánh đồng. Những lúc như thế này nó lại thèm thuồng sức mạnh vô địch và hai con chuột bự như con chồn của Captain America biết bao nhiêu. Căn nhà nhìn tàn tạ như tàu chuối sau mùa bão, Peter vừa vào được hai bước đã hụt chân, bị sàn gỗ cắt một đường đau thấu trời xanh. Đêm đó nó ngủ trên chiếc giường cổ đại sặc mùi bụi mà cứ nơm nớp sợ sàn nhà bên dưới sập xuống, nhưng may sao đến sáng nó thức dậy mà không bị thương tích gì (thêm).
Sau khi nuốt một tô ngũ cốc mềm nhũn, Peter bắt tay vào bước đầu tiên của kế hoạch và đi ra kho phân bón. Nó khựng lên khi vừa đến cửa, đúng hơn là khoảng vuông trống hoác không có cửa.
Phân bón vương vãi khắp mọi nơi, ngồi giữa kho là một người đàn ông trần như nhộng, khuôn mặt khuất sau mái tóc nâu dài. Peter chậm rãi đưa tay lên dụi mắt, nhìn lại lần nữa. Người đàn ông nọ vẫn y nguyên ở đó. Khuôn mặt lấm lem của anh ta toát lên vẻ thất thần và mất phương hướng, còn chỗ đáng lẽ là cánh tay trái thì chỉ có một khối kim loại. Peter há hốc miệng.
“Chú đang ngồi trên phân bò đó, chú có biết không?” Cuối cùng nó hỏi một câu sượng ngắt, tay vò vò lai áo len đang mặc.
Câu hỏi rơi tõm vào im lặng lâu thật lâu, Peter đang sợ anh ta điên lên sẽ bứt đầu mình bằng cánh tay kim loại kia mất, nhưng người đàn ông chỉ lắc đầu, lầm bầm một tràng tiếng Nga thô kệch. Peter nhận ra đó là tiếng Nga vì nó đã từng nghe cô Natasha nói rồi, lần nào nghe nó cũng tưởng cô đang rủa xả ai ấy. Người đàn ông lạ nhìn bối rối và ngơ ngác đến độ Peter liều mạng nhích đến gần, cởi chiếc áo len đỏ đang mặc để đưa cho anh ta, ráng cứu vãn chút nhân phẩm còn sót lại. Mặc dù vậy, nó không thể không để ý rằng cơ bắp của người này cũng không tồi.
“Cháu tên là Peter, chú tên gì?” Cuối cùng nó mở miệng hỏi.
Lại thêm một phút dài im lặng, rồi người đàn ông kia đưa tay nhận lấy chiếc áo len. Anh ta thốt lên một từ duy nhất, giọng khản đặc.
“Asset”.
---
Peter mất cả buổi sáng dỗ ngọt người đàn ông ra khỏi nhà kho. Nó suýt lên cơn đột quỵ khi vừa đặt chân ra ngoài là anh ta bất thình lình co giò chạy, mặc kệ chiếc áo rơi phẹt xuống đất đầy tủi nhục. Không biết tín hiệu vệ tinh của JARVIS có dò ra được chỗ này không, nhưng Peter thầm khấn vái trong bụng rằng không có ai quay lại cảnh nó rượt theo một ông Nga ngố không mảnh vải che thân, giữa cánh đồng mênh mông xơ xác cỏ. Tưởng tượng cái màn đó được tung lên Youtube mà nó xám hồn. Cuộc rượt đuổi í ới đột ngột chấm dứt khi Peter vấp phải một cây cuốc vứt lăn lóc, té dập mặt xuống đất.
Sau đó là tiết mục kì cọ mùi phân bò nức mũi ám trên da ông Nga ngố nọ, và thuyết phục anh ta suy nghĩ lại thời trang “trần trụi với thiên nhiên” của mình.
Đến tận chiều tối, khi mặt trời đã chìm dần xuống đường chân trời, Peter mới có cơ hội nhìn kĩ người đàn ông mới lạc vào nhà nó. Vai bên phải của anh ta có một vết bầm tổ chảng đang tụ máu, và phải mất một giây sau Peter mới hoảng hốt nhận ra cánh tay đó bị trật khớp từ nãy đến giờ, vậy mà anh ta không hề kêu một tiếng. Peter nắn lại khớp vai một cách dễ dàng nhờ kinh nghiệm xử lý vết thương cho mấy siêu anh hùng ở nhà, rồi hụt chân đúng ngay chỗ lần trước khi đang vội chạy lên cầu thang.
Nó sắp xếp cho ông Nga ngố ở một căn phòng lành lặn nhất. Nhà chỉ có mỗi một tấm nệm bẩn thỉu cũ mèm thôi nên nó lót tạm vài chục lớp chăn cũ trên sàn làm chỗ ngủ. Nó dẫn người đàn ông vào phòng rồi vỗ vỗ cái ổ dã chiến ra điệu mời mọc.
Chẳng nói chẳng rằng, anh ta ngồi xuống, nhắm mắt lại.
Peter cũng đi ngủ, thầm hi vọng người lạ mặt này sẽ không mò vào lúc nửa đêm để bóp cổ nó. Tiếng la hét đánh thức nó dậy.
Người đàn ông đang lăn lộn trên sàn, tay túm chặt lấy mớ tóc rối bù, miệng gào thét hàng chục ngôn ngữ khác nhau. Đến khi anh ta bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng thì khí quản Peter suýt chút nữa đã bị bóp nát, cổ nó hằn năm vết bầm đỏ tía và mắt thì ầng ậng nước. Người đàn ông bị kí ức bủa vây, khuôn mặt rúm ró lại vì đau buồn, nhưng một khi nhận ra Peter anh ta vội vàng buông thằng bé xuống. Nó cuống cuồng chạy ra khỏi phòng trước khi có thêm chuyện bất trắc gì. Đêm đó Peter thức trắng.
Dù bị siết cổ gần chết, Peter vẫn quyết định nhận nuôi gã sát nhân người Nga quái đản này. Được nuôi dạy trong một gia đình không giống ai, Peter lấy đó làm tự hào. Nó biết rõ được trao cơ hội làm lại từ đầu có ý nghĩa đến nhường nào, với lại, Peter cũng cần người phụ giúp. Nó đặt tên cho người đàn ông là Nicolai, vì thuận miệng chứ chẳng có lý do sâu xa gì cả. Ba Tony luôn dặn là chừng nào có ý định đem về nuôi thì hẵng đặt tên. Peter chắc chắn 88,94% là nó đã quyết định đúng.
Nicolai có vẻ rất sẵn lòng giúp Peter đào kênh dẫn nước và gieo những luống dưa leo ngay ngắn. Anh ta vẫn câm như hến, nhưng Peter nhận thấy công việc luôn tay luôn chân giúp đầu óc anh dịu lại. Sự im lặng không khiến cả hai ngượng nghịu, chỉ là một khoảng không yên ắng thanh bình ngăn Peter lo nghĩ những chuyện đâu đâu. Mỗi lần nhìn thấy vết bầm to tướng trên cổ thằng nhỏ, đôi mắt xanh xám của Nicolai lại đau đáu vẻ áy náy ân hận, và Peter thầm nghĩ người đàn ông này có lẽ cũng không đến nỗi xấu xa.
__
Ba Tony về New York được hai ngày mới phát hiện ra kế hoạch nổi loạn của thằng quý tử. Mất chưa đến hai tiếng đồng hồ ba đã truy ra chỗ nó ở và đến tận nơi mắng cho một trận tối tăm mặt mũi. Đến khi Tony bình tĩnh lại, ông vẫn còn nắm cổ chân thằng nhỏ treo tòong teng.
Ba Tony lên lớp một tràng là ba rất thất vọng, nhưng cũng không ráng lôi nó về đi học lại. Hai cha con vào nhà, uống với nhau một bình nước chanh dở ói pha từ nước vòi. Ba hứa tạm thời sẽ giữ bí mật cho nó, sẽ sửa sang lại chỗ này cho nó, rồi ra về. May mà Nicolai vẫn đang ở ngoài đồng, chứ Peter không muốn hai cha con lại có chuyện để cãi nhau.
__
Một tuần sau, Peter lên thành phố mua thêm thực phẩm và quần áo cho Nicolai. Nó cũng tậu thêm một bộ sơ cứu to tướng.
Nicolai có vẻ hài lòng khi được mặc quần áo vừa vặn. Cuộc sống cứ thế tiếp diễn. Peter mừng hết lớn khi thấy ruộng dưa leo mới gieo giờ đã lún phún những mầm xanh mới nhú. Ngay cả Nicolai cũng tươi tỉnh lạ thường mỗi lần ra cày cuốc.
Hai ngày sau đó, ba Tony ghé qua thả cho nó một đống vật liệu kèm tập hướng dẫn, nói rằng đang bận giúp Captain America chuyện gì đó, khi nào xong sẽ đến làm chung với nó ngay. Nghe ba bảo là có một sát thủ đang lẩn trốn, không ai lần ra dấu gã được. Steve Rogers đang phát rồ lên. Trong thời gian đó, Peter chỉ Nicolai sơn tường. Phòng anh sơn màu xanh lơ, phòng nó sơn màu vàng chanh.
Nicolai đèo bồng thêm một bầy chó lạc chỉ trong vòng vỏn vẹn ba tuần. Peter không hề biết tụi nó ở đâu chui ra, chỉ biết rằng một ngày đẹp trời bầy cẩu của anh tự nhiên xuất hiện. Nó cũng không thấy có vấn đề gì, bọn chó chỉ ngủ trong phòng Nicolai hoặc ngoài sân thôi. Thật tốt là bây giờ anh đã thôi không bật dậy la hét lúc nửa đêm nữa, Peter nghĩ phần lớn là nhờ bầy chó lạc. Nó để ý thấy Nicolai đặc biệt thương con Labrador gầy nhẳng màu vàng kem.
Sống thế này khá ổn. Đội Avengers bận giải cứu thế giới, còn buổi trưa Peter được ăn mấy quả dưa leo bé tẹo teo.
__
Ba ngày sau vụ mùa dưa leo, Peter tìm thấy một người đàn ông bị hàng rào nhà nó đâm chết. Người đàn ông mặc đồ màu đỏ-đen ôm sát cơ thể, trên đống phân ủ kế bên có cắm hai thanh kiếm katana dài. Mũi kim loại nhọn hoắt trên hàng rào nhà nó đã đâm xuyên qua ngực anh ta, máu đọng thành vũng dưới xác chết. Nicolai đẩy Peter ra sau lưng, lấy thanh katana chọt chọt cái xác.
“Đụ má nó đau!” Cái xác rên rỉ.
Peter ré lên lanh lảnh.
Nó tự hỏi cao xanh tại sao đời nó lại toàn gặp phải những chuyện khùng điên thế này. Đội Cẩu Vệ Quân của Nicolai tập hợp đội hình thành một hàng rào kín mít vây lấy kẻ lạ mặt, còn chủ của tụi nó thì chăm chú canh chừng cái thân người quặt quẹo đang nằm trên ghế bố kia, chiếc nón rơm rách nát đặt hờ trên mặt càng tăng thêm vẻ kì dị của gã. Peter từ bé đến lớn không tin vào phép màu, nhưng thằng cha này thực sự đang hồi phục từ một vết thương toang hoác trên ngực, cộng thêm chấn thương cột sống, hơn nữa kể từ khi được khiêng vào nhà gã chưa lúc nào câm mồm.
“Hầy, hai người khiêng tui vô đây thiệt tốt ghê, chứ ngoài đó thúi banh lỗ mũi. Vãi loằn, chó ở đâu ra mà nhiều vậy. Chó ơi lại đây anh thương. Ê! Đừng có cắn tao! Ui da!! Cứu mạng!!!!”
Peter thở dài sườn sượt, đưa mắt nhìn Nicolai đầy ẩn ý cho đến khi anh chàng Nga ngố chịu huýt sáo ra lệnh cho bè lũ thuộc hạ bốn chân của mình, để cho Đồ Bó được thoi thóp trong yên bình.
Peter lê thân về phòng ngủ, chẳng buồn thay chiếc quần jean bết máu khô. Đầu vừa đập xuống gối, thằng bé đã ngáy khò.
Sáng dậy, Đồ Bó đã đi từ lâu, chỉ để lại một mẩu giấy có vẽ hình con ciu. Vườn bí ngòi của Peter thành bình địa. Đến tên của gã ta, nó còn chưa kịp hỏi.
Suốt hai tuần sau đó, cứ dăm ba hôm gã lại ghé qua, phá nát luôn cả vụ mùa cà rốt baby và bắp cải. Nicolai phóng cọc gỗ vào lưng gã, gã bới cả tổ tông họ hàng lên mà chửi, nhưng vẫn không chịu chết.
Ngó vào phòng khách, thấy Nicolai đang hăm hở lấy gối đè Đồ Bó tắc thở, Peter quyết định đời mình chính thức nát.
Mới có vài tuần mà nó đã lượm về hai tá điền có máu giết người.
- Hết Chap 1 -
Trans by Its All About Your OTPs. Vui lòng không mang đi khi chưa có sự đồng ý của chúng tôi. Cảm ơn.
Bản dịch đã được sự đồng ý của tác giả. Bản gốc: https://archiveofourown.org/works/3135464/chapters/6796619
#Fanfic #Avengers #PeterParker
harry jarvis 在 Jarvis Weiwei [ 韦韦 ] Channel Youtube 的最讚貼文
这次RAINB RAGAZZO学院的慈善毕业展的主题是“美丽与热情”(When Beauty Meet Passion: Yes, I am an artist),共展示了18名毕业生的毕业作品,包括专业发型高级文凭和专业化妆课程的学生。每个毕业生都在台上展露精湛手艺与创意,为不同的模特儿设计发型与妆容,每个造型都是经过学生们的精心设计并用心完成的。模特儿在T台上走时装秀的时候,个个仿佛都是行走的艺术品
↬ ???? ?????? ???? ??????? ↫
ᑕᕼᗩᖇITY GᖇᗩᗪᑌᗩTIOᑎ ᔕᕼOᗯᑕᗩᔕE ♚
Penang 槟城 Rainb Ragazzo 美 发 之 最 震 撼 毕 业 典 礼
非常华丽的一场慈善走秀!
精 彩 精 彩 精 彩 精 彩 精 彩 ️
【美发】与【化妆】造型行业前景是什么?
槟城 Rainb Ragazzo 学院院长 - Rainb Lim 说:
是提高自信、改变人生。
相信在槟城 Penang 美发化妆造型界,
很多美发爱好者或是化妆师对时尚造型达人Rainb Lim 都不陌生吧!
槟城 Rainb Ragazzo Academy
在 2019 - 11 - 16
在槟城 Penang 大华戏院 The Majestic
举办 慈善毕业展
邀请香港知名艺人
冯宝宝
穿上艳红服饰走秀
当晚由 Penang 槟城 Rainb Ragazzo Academy 的
毕业生呈现一系列的美发美妆作品,
把静的发型与动的音乐融合起来,
视觉和听觉极致的享受!!!
彩妆造型部分学生们的作品更是创意满满,
学生们为模特儿设计不同的彩妆与风格发饰,
有复古中国feel的,
未来时尚感的,
酷炫星空感的等等,
心精手巧的作品让走在T台上的模特儿展现的更是独特非凡!
真的是一个比一个精彩!
槟城 Penang 光艺婚纱集团赞助的创意时尚新娘时装秀,
以 “未来时代感”futuristic的主题设计了一系列很前卫且创意的未来时代感婚纱造型,
夸张但不失高雅的头饰造型,
搭配华丽感面罩,
高贵的婚纱礼服!!!
最后当然有压轴上场!
特别嘉宾香港知名艺人冯宝宝(Petrina Fong),
婀娜多姿的她以一身鲜红亮丽的龙袍裙裙褂亮相,
走秀气场风范依旧,
霸 气 十 足 !!!
尽显霸气成为最大焦点!
点击关注 Facebook 面子书 link 哦 !
https://www.facebook.com/jarvisssnow
点击关注 Instagram link 哦!
https://www.instagram.com/jarvissnow/
点击观看“是否曾经失恋过”?
https://youtu.be/WGGxxYd8szI
点击观看千万别去Moden素人KOL攻略❌
https://youtu.be/SCQehXNg8aM
点击观看Kesha's Makeup by James Charles
https://www.youtube.com/watch?v=tqn6fqkEFqA
点击观看Haircut Harry 来槟城Penang体验传统理发!
https://www.youtube.com/watch?v=S_7cagaOaZQ
点击观看Haircut Harry 去韩国首尔 Seoul 体验传统理发!
https://www.youtube.com/watch?v=7PGEY2vt1mg
#1 #1onTrending #Trending #TrendingNo1#charitygraduationshowcase #hairdressing #makeupartistry #imageconsultation #MNHA #lighitupgold #kybc #oiskin #s2beauty #Beautemori #FEMPG #pdeventmanagement #tlproduction #maplepalace #SKglobal #kntdanceacademy #VanillaRossaCatering #TongWohGroup #bungapenang #RainbRagazzo
↪ Jarvis 韦韦 仰慕的 YouTuber ↩
Jae Channel
低清DISSY
JinRaiXin —迅雷進—
euniceliciousTV
阿滴英文
以下是影片的内容☟
0:03 槟城Penang最大型最震撼的慈善美发美妆毕业晚会 by Rainb Ragazzo 活动开场画面
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
0:11 由我,Jarvis 韦韦为大家进行本影片
Penang槟城Rainb Ragazzo慈善美发美妆毕业晚会 解说!
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
0:25 进入Penang槟城Rainb Ragazzo慈善美发美妆毕业晚会 会场~
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
0:32 本人自恋的进入Penang槟城Rainb Ragazzo慈善美发美妆毕业晚会的画面 XD
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
0:47 Penang槟城Rainb Ragazzo慈善美发美妆毕业晚会 正式开始!
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
0:53 Penang槟城Rainb Ragazzo慈善美发美妆毕业晚会 开幕舞蹈表演 !
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
1:00 Penang槟城Rainb Ragazzo慈善美发美妆毕业晚会 表演进入高潮!
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
1:16 Penang槟城Rainb Ragazzo慈善美发美妆毕业晚会
压轴冯宝宝一身鲜红亮丽的龙袍裙裙褂亮相上场!
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
1:39 Penang槟城Rainb Ragazzo 全体人员大合照!
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
1:49 Penang槟城Rainb Ragazzo慈善美发美妆毕业晚会 掌声响起 !
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
1:55 Penang槟城Rainb Ragazzo慈善美发美妆毕业晚会 全体人员一起High 起来 !
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
2:08 Penang槟城Rainb Ragazzo 学院院长 - Rainb Lim 感动到落泪!
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
2:16 为大家揭发 Penang槟城Rainb Ragazzo慈善美发美妆毕业晚会 幕后模特儿的辛酸!
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
2:28 Penang槟城Rainb Ragazzo慈善美发美妆毕业晚会 搞笑NG!
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
2:32 Penang槟城Rainb Ragazzo Hannah 的大头贴!!!!
harry jarvis 在 High Strung, Free Dance. Harry Jarvis was born in ... - Pinterest 的美食出口停車場
Jul 17, 2019 - Harry Jarvis, Actor: The Knight Before Christmas. Harry Jarvis was born in London and attended Tiffin Grammar School in Kingston Upon Thames. ... <看更多>
harry jarvis 在 Harry Jarvis - Home | Facebook 的美食出口停車場
Harry Jarvis. 712 likes · 1 talking about this. Represented by Beresford Management. http://www.beresfordmanagement.com and Luber Roklin entertainment... ... <看更多>