ĐƯỜNG TỚI BERLIN MARATHON (p1)
Tôi chỉ là một người mới tập chạy bộ không lâu, cao tuổi, chậm và tự tập luyện thất thường. Tôi không hề biết rằng con đường tới Berlin Marathon của cuộc đời tôi đã mất tròn 4 năm, phải đi vòng qua Boston Marathon 2018 và còn bị chặn lại tại Tokyo Marathon 2019, khiến tôi cứ tưởng cả đời mình, mình sẽ không bao giờ tới được Berlin!
Nhưng hạnh phúc sao, vào chiều tối ngày 29/9/2019, cuối cùng tôi đã làm được điều ấy, hoàn thành một trong những chuyến đi vĩ đại và khó khăn nhất của tôi cho tới thời điểm này. Việc tham dự 3 trong số 6 giải marathon nổi tiếng nhất thế giới trong hệ thống Abbott Major cũng là một tài sản mà tôi không bao giờ tin mình sẽ đạt được, khi bắt đầu buổi chạy 10 km đầu tiên, bên cạnh người dẫn chạy là bạn Lê Thanh Bình, bằng đôi giày Salomon cũng do bạn Bình tặng!
BỨC ẢNH CỐ CHẤP
Ngày này đúng 4 năm trước, tôi ngẫu nhiên nhìn thấy bức ảnh này.
Một trong những hình ảnh đẹp đẽ nhất tôi nhìn thấy từ một người đàn ông, đó là họ đang bất chấp thực tại để theo đuổi một thứ kiên trì trong tâm tưởng. Họ đang vận động, đang thay đổi, đang say mê, đang cố chấp và đang nỗ lực đi tới tương lai họ tự chọn. Chỉ những người chạy bộ mới biết bức ảnh này chứa những thông điệp gì.
Một ngày mưa, logo một giải marathon nổi tiếng hàng đầu thế giới, một sự kiện được hãng BMW tài trợ, tại Berlin, một vận động viên đang nạp năng lượng, chuối là đặc thù của mọi ngày thi việt dã. Và dáng ngồi bệt, ngồi xổm nhếch nhác ấy lại là một thứ vẻ đẹp mà chúng ta sẽ không bao giờ nhìn thấy nếu cuộc sống chỉ là lên xe xuống ngựa, lên xe máy, xuống đường đi ăn, lên gác đi ngủ, tìm đường vào siêu thị…
Thành phố là một mê cung kỳ lạ, tất cả những kẻ hài lòng với tiện nghi nhỏ mọn đều tìm thấy hạnh phúc họ muốn, mà không cần phải ngồi bệt xuống rào công viên trong một ngày mưa như người đàn ông kia! Và hóa ra, chạy bộ còn có thể bao gồm những khoảnh khắc ta không tự chủ được ngoại hình, nhưng ta biết những thứ vặt vãnh ấy không còn là thứ ta bận tâm tìm kiếm!
Chẳng hiểu vì sao, một bức ảnh từ Berlin Marathon năm 2015 đã quyến rũ tôi đến thế, như bị thôi miên. Tôi đã in bức ảnh này để lên trên bàn làm việc tại công sở. Người đàn bà ngồi trên tầng 15 cao ốc phố Hoàng Đạo Thúy, ngắm hàng nghìn lần vận động viên Đức rã rời sau ngày thi đấu tại Berlin.
Mãi sau tôi mới tìm ra thông tin của giải đấu Berlin Marathon. Nhưng tôi chỉ sưu tập nó vào trí óc và cảm giác. Tôi không bao giờ nghĩ rồi có một ngày tôi sẽ đến đó, thậm chí có thể mặc chiếc áo mưa đó, ngồi xuống hàng rào, trông còn có vẻ thảm hại hơn anh vận động viên này!
Vào lúc ấy, tôi mới chỉ chạy được 10km đường núi VMM Sapa, vừa đăng ký tham gia vào nhóm LDR – Long Distance Runners để học hỏi kiến thức chạy bộ. Tôi khi ấy còn rụt rè chưa bao giờ dám post bất cứ bài nào về chạy bộ của bản thân tại đây. Cho tận tới lúc tôi chạy xong Boston và rời bỏ diễn đàn LDR, tôi cũng vẫn không post track-log nào lên đây! Nhưng đó là một câu chuyện khác, chuyện buồn về chạy bộ!
Một ngày đẹp trời, tôi nói với một nick ẩn danh trên mạng:
- Anh bán cho tôi cái bib 5km của anh đi!
Cái bib giá 200k đồng ấy, chạy chui dưới tên một người khác, là viên gạch đầu tiên tôi lót đường đi tới Berlin mà tôi không hề biết! Tôi quá rụt rè, tự ti về bản thân, việc chạy dưới tên người khác đã giúp tôi che đậy được sự kém cỏi của một người mới bước vào chạy bộ đường dài. Sau này, chạy bộ dạy lại cho tôi một từ tiếng Hoa, đó là từ Không Lối Thoát. Người Đài Loan gọi chạy bộ là môn thể thao chỉ có đi, không có về. Chúng ta sẽ chạy bộ cho tới lúc cái chết đến. Không bao giờ từ bỏ!
Tất cả những kẻ từ bỏ đều chỉ là những kẻ giả bộ. Bạn có thể rời đường chạy chứ chạy bộ không bao giờ rời khỏi tim bạn.
#GarminVietnam #TeamGarmin #Fenix6series
#runMAMArun
Search
abbott logo 在 abbott logo | Healthcare industry, Meant to be, ? logo - Pinterest 的美食出口停車場
Apr 6, 2018 - Abbott Logo PNG Abbott is a pharmaceutical corporation, which was established in 1888 in the United States. The company operates in medical ... ... <看更多>