#沙發上的育兒日記 【1Y / 0M / 12D】
—————————
這是 #小葉子 🌱最近喜歡的遊戲
從各種縫縫裡和我對看👀
越來越古靈精怪的各種表現
和各式各樣的表情和動作
還有那些更明確表達的對事物的喜好
性格漸漸鮮明了
這些成長過程真的很好玩啊
—————————
♦️沙發上的IG👉🏻 https://www.instagram.com/coupleonsofa/
#沙發上的夫妻 #coupleonsofa
#育兒日記 #育兒生活 #育兒
#女寶 #女兒 #嬰兒 #兒童 #baby
#新手媽媽 #新手爸爸 #克蕾兒媽咪
同時也有35部Youtube影片,追蹤數超過4萬的網紅nagomi view,也在其Youtube影片中提到,〇2020/12〇晴/晴〇国内線〇 航空会社/Airline; 天草エアライン/Amakusa Airlines 便名/Flight; MZ105 出発/From; 天草/Amakusa(AXJ) 行先/To; 福岡/Fukuoka(FUK) 座席/Seat; 12D 機材/Aircraft; AT...
12d 在 Facebook 的最讚貼文
THẦN DƯỢC CỨU MỆNH
( Bài đăng trên báo Long An - thứ năm từ 21-4 đến 24-4 1997,
năm thứ 34, số 29/97 (1509)
LTS: Ông Nguyễn An Định, cộng tác viên của Báo Long An, hiện nghỉ hưu tại TP.HCM. Với tấm lòng thiết tha với vốn quý y học cổ truyền, lại thêm mối cảm tình với nghề y trong gia tộc (ông là trưởng nam của nhà ái quốc Nguyễn An Ninh), từng có lúc hành nghề y dược. Vừa qua ông có bài viết sau đây; chúng tôi xin giới thiệu, như một tư liệu để bạn đọc tham khảo. Tác giả và tòa soạn báo rất mong nhận được ý kiến đánh giá của các nhà chuyên môn về nội dung y dược học nêu trong bài viết.
THẦN DƯỢC CỨU MỆNH 1
Có quyển sách thuốc Nam, in đầu thế kỷ 20 mang tên "Thần dược cứu mệnh", giới thiệu một bài thuốc thần "cứu người sau bốn khắc". Trong quyển "Hai trăm bài thuốc quý" của ông Lê Văn Tĩnh, Sa Đéc, in khoảng năm 1940, cũng có một bài giống y như vậy, đề là "chủ trị lâm ban, ôn dịch và các bệnh nan y, công hiệu như thần, bệnh lui sau 60 phút".
Quyển "Thần dược cứu mệnh" mở đầu bằng câu "Con người dẫm lên thuốc thần mà không biết, nên vẫn chết". Vị thuốc thần đó chính là vị thuốc có tên "Địa long" - con rồng trong đất. Ở Trung Quốc và Việt Nam, vị Địa long có mặt trong nhiều thang thuốc trị bệnh hiểm nghèo hoặc để cấp cứu người sắp chết. Nhân dân Hàn Quốc có thói quen ăn cháo Địa long trứơc khi ngủ, để tẩm bổ và để trị bá bệnh. Đêm đêm, cháo Địa long có bán tại các thị trấn và ngay cả ở thủ đô. Gần đây trong thời gian Thế vận hội Olempic Seoul, vì ngại người nước ngoài không hiểu vị thuốc quý mà coi thường nhân dân Nam Hàn, nên Chính phủ đã cấm bán cháo Đia long trong thời gian Thế vận hội. Vậy "Địa long" là gì? Nó chính là con trùn đất, loại có màu sẫm đen, ánh xanh ở cổ, to bằng đầu đũa hoặc to hơn, khi đào trúng nó, nó không giãy giụa, co thành một nùi tròn nằm im.
"Thần dược cứu mệnh" phân tích tính dược của trùn đất, cho rằng nó có khả năng: làm dai mạch máu và dây thần kinh, nối liền các chỗ dây thần kinh bị dứt, các mạch mạu bị nứt rách, hồi phục sự sống cho các tế bào đã bị hoại tử, tách ra và đào thải các tế bào đã chết thối, hết phương phục hồi, vực dậy vô cùng nhanh chóng sức chống trả bệnh tật của con người ( ngày nay gọi là vực dậy sức miễn dịch của cơ thể). Cho nên, chỉ sau sáu mươi phút bệnh phải lui, mọi hiện tượng lâm sàng đều biến mất. Do đó Địa long được dùng và công hiệu rất nhanh chóng trong các trường hợp: cửu khiếu xuất huyết, não bộ xuất huyết, ngũ tạng, lục phủ xuất huyết, phù thận, phù gan, phù toàn thân, phù tim, đột ngột phát điên không rõ nguyên do có sốt hoặc không có sốt, bí đại tiểu tiện, bí trung tiện, bụng báng trướng nước, "mắc đằng dưới" (bạch đới nặng, ngày đêm đáy quần ướt sũng hôi hám, người ốm tong, xanh xao...)
Ở hai quyển sách, hai bài thuốc giống nhau, có một nét đặc biệt nổi bật "bênh lui sáu mươi phút sau khi uống thuốc", mà lại chuyên trị những ca rất khó trị. Ví vậy nói "thần dược cứu mệnh" thật không ngoa chút nào.
Lúc nhỏ tôi rất mê ngành y dược. Các sách chữ Pháp dành cho các y bác sĩ nghiên cứu kỹ về nhi khoa, sản khoa, đa khoa, giải phẫu... đọc rất khó hiểu và rất đắt tiền, tôi cũng ráng mua để nghiên cứu. Hai quyển sách thuốc : "thần dược cứu mệnh" và "200 bài thuốc quý" tôi coi như vàng ngọc. Đi kháng chiến, hai quyển đó nằm dưới đáy ba lô tôi, theo tôi suốt chín năm, giúp tôi trị bệnh cứu người. Chỉ riêng năm 1953 và nửa đầu năm 1954, tôi đã cứu gần trăm người, coi như giật lại từ tay thần chết.
Trong cuộc giành giật đó, có lần tôi đã chạm trán cả với một vị danh y, mà trước đó các nhà điền chủ lớn ở Cần Thơ, Rạch Giá, Sóc Trăng, Bạc Liêu thường đưa xe hơi hoặc ghe máy đến tận nhà để rước ông. Năm đó ở vùng Giáp bốn tỉnh này có một đợt dịch bệnh, phần lớn là các cháu nhỏ từ 9 -10 tuổi đến 15 -17 tuổi, đa số là gái, các cháu trai và người lớn ít bị hơn. Hiện tượng là xuất huyết nội tạng, xuất huyết cửu khiếu, xuất huyết dưới da (nổi vệt đỏ bầm tím, xanh đen khắp người) hôn mê bất tỉnh nằm im như xác chết suốt bảy ngày, có khi lâu hơn, mạch đã lạc không bắt được, hơi thở rật yếu khó nhận thấy, da tái xanh, tay chân lạnh ngắt (nhưng vẫn còn mềm dịu, nếu cứng đơ thì đã bị đem chôn rồi)
Lần đó cháu gái hôn mê đã 8 ngày, mình đầy các vệt tím. Gia đình đã rước được vị danh y nổi tiếng nói trên, nhưng ông đến xong lại từ chối không trị bệnh cho cháu, chỉ vì trong số 30-40 vệt bầm đen trên da cháu, có một vệt đen kịt to bằng đầu ngón tay, nằm đúng giữa hai đầu lông mày. Ông cho đó là điềm báo không thể cứu sống. Sợ mất uy tín thầy, nên ông không hốt thuốc.
Tình cờ tôi đến, thấy má cháu đang quỳ lạy van xin ông cứu cháu, mà ông một mực chối từ. Nghe mạch tại tim, thấy còn tiếng thoi thóp rất yếu, tôi nói:
- Thưa thầy, thầy quyết bỏ, thì con xin phép thầy cho con cứu cháu.
- Em mà cứu được hả? Có thấy vệt đen ngay huyệt Tam tinh không mà em liều mạng vậy? Tôi hỏi em, sau khi em đổ thuốc thì bao lâu cháu tỉnh lại? Em nói được, tôi sẽ để cho em đổ thuốc.
- Thưa thầy bài thuốc của con, cháu uống xong chỉ độ 63-65 phút sau cháu sẽ mở mắt.
Thầy trợn tròn mắt, đỏ mặt tía tai, lườm tôi rồi quát:
- Chủ nhà đâu, đem cho tôi cái đồng hồ bàn.
Ông dằn mạnh đồng hồ lên bàn, nói:
- Được rồi! Có đồng hồ đó. Tôi ở lại coi cháu nhỏ tỉnh dậy.
Có kinh nghiệm cả trăm lần rồi, tôi rất tin ở bài thuốc. Tôi đi nấu rồi cạy răng đổ cho cháu uống. Quả nhiên tới phút 63 cháu mở mắt, đến phút thư 65 cháu đòi đỡ ngồi dậy, đòi uống nước ăn cháo, đòi cho đi tiêu tiểu. Tiếng cháu rất yếu, hai mắt cháu toàn tròng trắng, không thấy tí tròng đen nào. Nhưng tay chân cháu đã ấm, da hết tái xanh. Rõ ràng cháu đã sống lại.
Ông thầy thuốc với hai tay lên đầu, lột khăn đóng xuống chắp tay trước ngực nói:
- Lúc nãy em kêu tôi bằng thầy, bây giờ tôi phải lạy em ba lạy mà kêu em bằng thầy. Xin thầy thông cảm cho, vì thầy trẻ quá, nhỏ hơn con tôi nhiều, do đó tôi không quỳ lạy sợ tổn thọ cho thầy. Tôi chỉ xin xá đủ ba xá thay cho ba lạy.
Nói xong ông trịnh trọng xá tôi ba xá, đầu cúi sâu thật nghiêm túc. Sau đó ông xin tôi bài thuốc.
Năm đó, ngoài các hiện tượng hôn mê sâu nhiều ngày, xuật huyết dưới da, xuất huyết cửu khiếu, xuất huyết nội tạng, xuất huyết não, còn có nhiều ca bệnh khác. Bà nọ phát điên đã 4-5 ngày. Phải vất vả lắm mới đổ được thuốc. Cũng hơn 60 phút bà khỏi hẳn. Ông kia hơn 90 tuổi, cảm gió nằm im sùi bọt mép, mắt trật thị, tay chân lạnh ngắt. Lấy móc tai đâm dưới móng mười ngón tay mút không ra tí máu, máu đã đông. Khi tôi cạy răng đổ thuốc, còn có người nhà nói sau lưng tôi:
- Thuốc hay thì trị được bệnh, chứ cãi làm sao được mệnh của trời. Ông đã trên chín mươi tuổi còn gì. Cứu sao được mà cứu?
Vậy mà sau khi đổ thuốc 65 phút, ông vẫn sống, cãi cả mệnh trời thật!
THẦN DƯỢC CỨU MỆNH 2
Cuối năm 1969, ở Hà Nội có đợt dịch bệnh gọi là sốt xuất huyết, được xác định xuất hiện lần đầu tiên ở nước ta. Các cháu nhỏ chết la liệt, tại bệnh viện lớn có ngày 15-17 cháu chết. Nghe nói có dịch bệnh gây chết tràn lan, tôi đến các bệnh viện xem. Thấy các dạng bệnh giống y như tôi đã từng gặp, tôi viết ngay một bài, nói rõ về bệnh và phổ biến bài thuốc "Thần dược cứu mệnh", gởi lên Bộ trưởng Bộ Y tế lúc bấy giờ là bác sĩ Nguyễn Văn Hưởng. Bác gởi phổ biến đi các tỉnh, đồng thời gởi đăng ngay trên báo "Hà Nội mới". Trong bài viết của tôi có câu:
"Đề nghị dùng thuốc này cho các ca bệnh nặng nhất. Bảo đảm 100% sẽ không có tử vong". Bác sĩ Hưởng đã xóa bỏ đoạn "... Bảo đảm 100%...". Đọc báo thấy mất đoạn đó, tôi chạy ngay đến nhà bác Bộ trưởng. Tôi nói:
- Thưa bác, bác bỏ mất đoạn quan trọng nhất trong bài của cháu. Vì cháu nghĩ, vị chủ của bài thuốc nầy là con trùn, nên nó dễ gây ngại dùng. Bắt con trùn còn gớm, làm thuốc càng ớn hơn, vì vậy để câu đó, người ta tin chắc chắn nó sẽ cứu sống người bệnh, do đó người ta ráng không gớm, ráng bằng mọi giá làm thuốc để cứu bệnh nhân.
Bác Hưởng nói:
- Giả dụ người bệnh đến giờ phải chết, 5-10 phút nữa sẽ chết, mà thuốc của cháu lại cần đến 60 phút mới cứu sống. Vậy làm sao bảo đảm 100% được? Thận trọng vẫn hơn cháu à. Trong ngành y không nên nói câu đó.
- Thưa bác, nhưng kinh nghiệm thực tế của cháu đã cho thấy rõ, thuốc có uống khỏi cổ là đã chắc sẽ sống rồi.
Bác Hưởng không bằng lòng nên nói:
- Tôi nhắc lại, ngành y không cho phép nói bảo đảm cứu sống 100%.
Bác cháu tôi tranh luận như vậy. Nhưng vài tháng sau, đến Hội nghị tổng kết dịch sốt xuất huyết toàn miền Bắc, do Sở Y tế Hà Nội tổ chức, tôi nhận được thư mời của đồng chí Giám đốc Sở Y tế Hà Nội. Trong giấy mời đồng chí viết:
- Trong cuộc chống dịch sốt xuất huyết vừa qua, Bộ có sử dụng bốn bài thuốc Nam do nhân dân đóng góp. Nói chung, thuốc Nam trị bệnh này đạt hiệu quả rõ ràng và nhanh chóng hơn Tây y. Tuy nhiên, trong các bệnh nhân dùng ba bài thuốc kia, vẫn có những ca tử vong. Duy chỉ có bài "trùn đất" của đồng chí là cứu sống 100%, không có ca tử vong nào. Mặc dù bài thuốc đó đã dùng cho tất cả các bệnh nhân nặng nhất. Vì vậy, mời đồng chí dự hội nghị tổng kết. Đặc biệt mời đồng chí báo cáo với hội nghị một số vấn đề mà chúng tôi muốn biết. Ví dụ: tại sao đồng chí biết dùng năng lượng của dòng điện 12 von để gọi thức thần kinh trung ương của bệnh nhân hôn mê sâu. Mà lại nói được: sau khi nạp điện lần thứ năm thì bệnh nhân tỉnh dậy?
- Còn một số vấn đề khác, chúng tôi cũng xin đồng chí cho biết rõ hơn. Ví dụ vấn đề 63-65 phút, có trường hợp nào khác đi, kéo dài hơn không? Ngoài bệnh sốt xuất huyết, thuốc còn trị được các bệnh nào khác?
Cuộc họp đó có khoảng hơn 200 người đến dự, gồm Hội đồng Kỹ thuật của Bộ, các giám đốc bệnh viện quận và huyện ngoại thành, các lương y và sư sãi tham gia trị bệnh cứu người. Báo cáo của tôi trả lời các câu hỏi của đồng chí giám đốc sở cùng nhiều câu hỏi khác, đã được hội nghị vỗ tay hoan hô hồi lâu.
Sau hôi nghị đó, bác Hưởng mời tôi tới nhà bác và gợi ý:
- Tôi muốn đề nghị với Bộ Văn hóa biệt phái cháu về Viện Đông y trong thời gian 3-5 năm. Ỡ Viện, tôi sẽ cử cháu phụ trách một tổ nghiên cứu gồm nhiều phó tiến sĩ y dược. Cháu cùng các vị đó sẽ bào chế, biến bài thuốc của cháu thành thuốc chai để uống, sau đó tiến tới biến thuốc thành dạng nước trong cho vào ampoule để chích. Chế được thuốc tiêm, ta sẽ đưa đi điều trị cho bảy - tám chục bệnh nhân. Nếu thời gian chấm dứt các hiện tượng làm sáng tỏ vấn đề là 63-65 phút như thuốc thang, coi như ta thành công. Chừng đó bác sẽ cho sản xuất đại trà, bán rộng ra nước ngoài. Bác sẽ để tên thuốc là AV, ngầm hiểu là antivirus. Vì hiện nay trên thế giới người ta cho là "chưa có thuốc đặc hiệu trị siêu vi trùng", cho nên ta chưa dám đề rõ nguyên chữ antivirus. Khi nào thiên hạ dùng nhiều và xác định thuốc này diệt siêu vi trùng rất có kết quả, lúc đó tự họ sẽ cho thuốc của ta là antivirus.
Hồi đó tôi mới lấy xong bằng đại hoc nghệ thuật từ nước ngoài, mới về nước, nên còn mê công tác văn học nghệ thuật. Chưa biết say mê ngành y, cho nên đã từ chối lời mời của bác Bộ trưởng Bô Y tế, kiêm Viện trưởng Viện Đông y. Tôi nói:
- Thưa bác, cháu làm tổ trưởng tổ nghiên cứu thì làm sao các vị phó tiến sĩ y dược nghe theo lời cháu. Đã lập một tổ chức gồm toàn các vị có chuyên môn cao, sao bác không ra lệnh cho các vị chịu trách nhiệm bào chế cho thành công? Làm như vậy có phải tốt hơn không?
- Cháu ơi, vấn đề phức tạp lắm. Phải nói thật, mặc dù Đảng bảo phải coi trọng Đông y, nhưng những người có học vị cao, đã có mấy người thật sự tin tưởng Đông y! Hơn nữa, bài thuốc của cháu gồm bốn vị, thì con trùn đất dễ bị người ta gớm. Còn ba vị kia: đậu đen, đậu xanh, rau bù ngót, rất dễ làm cho người ta coi thường. Do hai đặc điểm đó nên bài thuốc của cháu có thể khiến người ta thiếu quyết tâm nghiên cứu thật đến nơi đến chốn. Chỉ có cháu, người đã có kinh nghiệm thực tế, đã từng cứu sống hàng trăm người, giành giật họ lại từ tay thần chết, thì cháu mới có đủ quyết tâm và lòng tin, để đưa cuộc nghiên cứu đến thành công. Bác tin cháu, cử cháu làm, bác phải có trách nhiệm theo dõi sát và buộc mọi người phải làm đúng theo lời cháu. Với bài thuốc đó, bác tin là thời gian hoàn thành công trình sẽ rất ngắn. Bởi vì, đặc điểm 65 phút của nó rất đặc biệt. Nó xác định xác bước nghiên cứu của ta bằng cách xem giờ. Bác tin rằng có thể chỉ một năm, ta sẽ hoàn thành công trình này.
Bác Bộ trưởng rất tin ở bài thuốc, tin ở tôi, từng lời bác mang nhiều ý nghĩa khích lệ, động viên tôi dũng cảm nhận trách nhiệm lớn. Tuy nhiên, tôi vẫn ngại, cái lo ngại tự nhiên của một người mặc dù có kinh nghiệm thực tế không phải ít, có đọc sách trình độ cao, nhưng chưa được học có hệ thống lý luận nghiệp vụ chính quy trường lớp.
THẦN DƯỢC CỨU MỆNH 3
Đã hai lần tôi bị chất vấn đến tháo cả mồ hôi hột, cho nên tôi phải sợ. Tuy tôi trả lời trót lọt ở cả hai lần, lại được khen, được hoan hô. Nhưng điều đó không làm tôi hết sợ được.
Lần thứ nhất, cháu Chín 15 tuổi, ở 105 Hàng Bột – Hà Nội bị hôn mê sâu đã 9 ngày. Từ bệnh viện Đống Đa, cháu đượcchuyển qua Saint Paul, rồi bệnh viện Cu Ba. Bữa đó bác sĩ bệnh viện Cuba ra trạm y tế. Trạm hỏi, bác sĩ Cuba nói: “Cháu Chín ở phố này, chúng tôi coi như đã chết 5 ngày rồi. hiện nay hàng ngày tiêm 2 triệu đơn vị kháng sinh và vô nước biển. Nhưng không hy vọng sống. Đợi tay cháu cứng đơ thì đưa chôn thôi”.
Nhà cháu cách con hẻm 200m là đến trạm y tế khu phố. Tiếng hai bác sĩ nói, má cháu ngồi mái trước nhà nghe rõ hết nên 6 giờ tối bà cho con trai đi tìm tôi. Bấy giờ tôi vào bệnh viện gặp Giám đốc trực đề nghị phối hợp Đông y. Bị từ chối, tôi quay về nhà cháu nấu thuốc đưa má cháu bảo đem vô lén đổ. Kém mười lăm 8 giờ đổ thuốc, thì 9 giờ kém 10 cháu tỉnh. 9 giờ, tất cả người nhà phải ra khỏi bệnh viện. Sáng sớm tôi vào thấy cháu đang ngồi ăn cháo. Người nhà quây tròn quanh giường. Cổ cháu niểng: đầu cúi, lắc lắc, hai mắt toàn tròng trắng, miệng méo, tay quều quào. Tôi bảo đưa cháu về để tôi trị tiếp. Mẹ cháu nói:
- Anh ơi, cháu quều quào như đứa có tật vậy, hai mắt không có tròng đen, đưa về nhà rồi cháu có khỏi không? Mọi cái có trở lại bình thường không?
Tôi bảo: bà cứ đưa cháu về, vài hôm cháu sẽ khỏi hẳn.
Gia đình xin đưa cháu về, bác sĩ chưa tin cháu đã tỉnh. Khi thấy cháu như vậy, bác sĩ càng không muốn cho về. Tôi phải cam đoan trị dứt các di chứng, bác sĩ mới cho về.
Vừa về đến nhà thì chị Lê – giám đốc bệnh viện quận Đống Đa tới ngay, có lẽ bệnh viện Cuba báo cho chị biết. Chị Lê nhờ tôi giúp bệnh viện Đống Đa. Cho uống thang thứ hai thì tay chân, đầu cổ cháu gần như bình thường. TRòng đen mắt cháu đã xuống nhưng lại nằm ở hai khóe mắt bên ngoài. Qua thang thứ ba, tròng đen mới trở lại vị trí của nó.
Chị Lê hàng ngày đến theo dõi tình hình. Qua ngày thứ tư, chị mời tôi cùng đi lên Bộ gặp Bộ trưởng. Bác Hưởng hỏi tôi rất tỉ mỉ về thể trạng của cháu trong thờigian tới, khoảng dăm, sáu tháng sẽ ra sao? Về lâu dài tim, óc có vấn đề gì không? Có bị di chứng không? Sau đó bác bảo tôi cố gắng thường xuyên đến giúp bệnh viện quận nhà. Bác nói với chị Lê:
- Những điều tôi hỏi và đồng chí Định trả lời, cô đã nghe rõ hết. Vậy từ nay trở đi lúc nào đồng chí Định đến bệnh viện, mà có góp ý gì về phương pháp trị bệnh, về sự chỉ định thuốc hoặc đồng chí đề nghị gì thì cô nên nghe theo.
Cháu Chín về nhà được tuần thì xảy ra sự cố. Dãy nhà phía sau nhà Chín, ông chú nhà ở ngay cửa sổ chỗ Chín nằm: ổng đi phố làm mất chìa khóa. Về không mở được cửa, ông đi mướn búa tạ về đập. Vì ổ khóa và khoen cửa của ông loại to nhất nên ông phải đập đến cả chục cái mới tới được ổ khóa. Từ chỗ ổ khóa nhà ổng đến chỗ Chín nằm chỉ cách có 2 m. Tiếng đập khóa rầm rầm làm Chín hốt hoảng ngất lịm. Người khỏe mạnh còn chịu không nổi, huống hồ người từ cõi chết mới trở về, tim óc còn rất yếu.
Gia đình đưa Chín trở vào bệnh viện Đống Đa và báo cho tôi biết. Tôi vào viện thấy đang cho tiêm Adrenalin. Chị Lê hỏi:
Ta lại cho uống thuốc nam hả anh?
Chị à, bệnh cháu đã khỏi. Siêu vi trùng không còn. Lần này cháu hôn mê sâu do bị cú sốc tim và thần kinh. Chị không nên cho cháu dùng thuốc, nhất là những thứ có nhiều độc tố như Adrenalin. Chị nên dùng các chất phóng xạ như tia cực tím, hồng ngoại hay laze, nguyên tử đều được. Ta dùng năng lượng phóng xạ mà gọi thức thần kinh trung ương. Cháu hôn mê lần nầy do quán tính của cuộc hôn mê trước, nó kéo thần kinh trung ương của cháu quay trở lại tình trạng liệt trước kia mà thôi. Do vậy, ta chỉ cần gọi nó tỉnh dậy, hoạt động trở lại, không cần thuốc.
Chị Lê đưa cháu sang bệnh viện Bạch Mai, để nhờ phóng xạ trị liệu. Lúc đó các máy phóng xạ đều đưa sơ tán về nông thôn hết, nên chị Lê lại gọi tôi đến. Tôi nói:
- Nếu không có máy nào hết, thì chị tìm mua cái manheto xe hơi, bắt hai cực điện vào hai trái tai cháu, rồi lắc đầu ma-nhê-tô mà nạp điện. Điện ma-nhê-tô cũng giật khá mạnh, có thể gọi tỉnh. Nhưng điện ma-nhê-tô chỉ có 12 vôn, không thể giật chết. Dòng điện trên 40 vôn mới có thể giật chết người.
Chị Lê hỏi:
- Nạp điện mấy lần, mỗi lần bao lâu?
Tôi nói:
- Chị cứ cho gật gật cái đầu ma-nhê-tô năm bảy cái một lần. Cách sáu bảy giờ sau nạp một lần nữa. Có thể sau năm lần nạp điện cháu sẽ tỉnh.
Quả nhiên sau năm lần nạp điện cháu tỉnh lại, sau đó khỏi bệnh. Một năm sau gặp lại Chín, tôi biết cháu đã bỏ học, đi làm cô mẫu giáo. Mười sáu tuổi mà cháu cao hơn mét sáu, nặng gần sáu mươi kí, rất hồng hào khỏe mạnh.
Về thời gian bệnh lui sau 65 phút, tôi xin nói rõ. Có những trường hợp đặc biệt, như bệnh bụng báng nước , hậu quả của bệnh viêm gan siêu vi (mỗi ngày có thể lấy từ ổ bụng cả 18 – 20 lít nước) và phù toàn thân hậu quả của phù thận nhiễm mỡ, thời gian lui bệnh có thể lâu hơn, tức vài ngày sau mới khỏi hẳn. Tuy vậy đến phút 65 ấy, trong người bệnh vẫn có sự thay đổi lớn, báo hiệu rõ nét bệnh bắt đầu lui.
Ví dụ chuyện anh chàng thổi kèn đồng trompette của Đoàn ca múc Thái Ly. Đồng chí đó bị phù thận nhiễm mỡ từ nhiều năm. Khi đoàn ca múa quân giải phóng của Thái Ly ra Hà Nội để đi nước ngoài. Hôm đó chỉ còn 4 – 5 ngày nữa là lên đường bỗng đột ngột đồng chí ấy bị phát phù toàn thân. Mình mẩy, tay chân, mặt mũi phồng tròn đến căng da, cứ y như người được bơm hơi. Bác sĩ đành buộc đồng chí ở lại và dĩ nhiên cả đoàn phải ở lại. Vì văn công quân đội mà thiếu cây kèn xung trận thì không thể được, mượn người khác thì bao giờ mới tập xong các tiết mục? Đồng chí bèn tìm đến nhà tôi, nói như mếu, năn nỉ tôi tiếp cứu. Tôi làm thuốc đưa cho. Cầm thuốc, đồng chí mừng quá vội cáo lui, tôi dặn:
- Uống xong 65 phút có sự thay đổi trong người. Cho nên có cảm giác gì lạ em cứ bình tĩnh. Đó là hiện tượng bệnh lui, không có gì mà sợ.
Sáng sớm hôm sau, mới tờ mờ sáng anh chàng mò đến, báo tin khỏi bệnh đã được bác sĩ của đoàn cho đi nướ ngoài. Người đồng chí ốm nhom, ngó chỉ bằng phân nửa hôm qua. Đồng chí nói:
- Uống xong hơn tiếng người em bỗng nghe rần rần, y như có hàng triệu con kiến đang bò trong xương trong máu. Em sợ quá nhưng nhớ lời anh dặn, em ráng bình tĩnh. Từ đó tới sáng em đi tiểu tiện hơn chục lần, khát nước uống nước hoài. Đến sáng thì hết phù. Bác sĩ phải kêu trời sao em khỏi bệnh lẹ vậy. Nếu vì em mà cả đoàn bị ách tắc lại, kế hoạch đã bố trí với nước ngoài bị xáo trộn hết, chắc là em phải rất khổ tâm.
Nói chung “thần dược” có đặc điểm 65 phút thật kỳ lạ. Đang hôn mê cả chục ngày vụt mở mắt, đòi ngồi, đòi ăn uống, đòi tiêu tiểu. Đang điên bỗng tỉnh như người thường. Đang bí tiểu tiện thì đi được. Bí cả chục ngày bỗng tiểu loãng. Ung thư gan, ruột bệnh viện bỏ chết cho về, bỗng xổ ra hàng chậu nước đen, thối như cả một con bò chết sình để trong nhà. Tai biến mạch máu não cả chục ngày cũng tỉnh dậy, nói cười được.
Bây giờ, xin trở lại câu chuyện cháu Chín. Vì cháu ngất lần thứ hai, và vì tôi không chờ bệnh viện Đống Đa dùng thuốc, lại chỉ định dùng dòng điện 12 vôn gọi cháu tỉnh dậy, cho nên tôi bị sát hạch lần thứ hai, không phải trước Bộ trưởng Bộ Y tế mà là trước mặt hơn hai trăm vị có chuyên môn cao của hội đồng kĩ thuật của Bộ. Do đó khiến tôi rất sợ, cho nên đã từ chối cơ hội ngàn năm có một bác Bộ trưởng đã dành cho tôi, để tôi có đóng góp đáng kể cho đồng bào và cho nhân loại. Muốn lưu niệm sự kiện đó, năm 1973 và 1978, khi sanh hai con trai, tôi đã đặt tên các cháu là An Vinh và An Vịnh. Đó là hình ảnh hai chữ AV mà bác Ba Hường, Bộ trưởng dự định đặt tên cho bài thuốc của tôi, nếu nó được chế thành công dạng thuốc tiêm.
THẦN DƯỢC CỨU MỆNH 4
Bỏ mất cơ hội đó, tôi cứ tiếc mãi. Suốt 27 năm qua, cứ mỗi lần đọc báo, xem đài, nghe thấy tin dịch bệnh vẫn hoành hành, các cháu vẫn chết. Vào bệnh viện thấy các cháu nhỏ hôn mê sâu, nằm im như xác chết xanh lè, là tôi không sao cầm được nước mắt. Có lần đang ăn cơm mà tôi phải buông đũa rồi khóc nức nở như trẻ nhỏ. Một lần, kiềm không được lòng mình, tôi đã la lên: Trời ơi! Thuốc đây! Có thuốc đây, tại sao các cháu vẫn chết, hỡi trời?
Gần 30 năm đã trôi qua, mà tôi cứ tự trách mình, tự dằn vặt mãi. Cứ mãi cho rằng do tôi, năm đó tôi đã thiếu trách nhiệm, đã thiếu dũng cảm mà nên. Khổ nỗi ở nước ta, nhiều người vẫn còn gớm con trùn cho nên bài thuốc vẫn không được dùng rộng rãi?
Cuối cùng tôi quyết phải cố gắng viết, đưa vấn đề này lên mặt báo, để bài "Thần dược cứu mệnh" đến tận tay đồng bào, nhất là bà con ở các vùng xa xôi hẻo lánh, đường đi tới bệnh viện có khó khăn, người ta buộc lòng phải tự làm để cứu mạng người thân. Nếu có hàng trăm, hàng ngàn người được cứu sống, thì bài thuốc này sẽ được khẳng định.
Hoặc giả, trong cả triệu nhà chuyên môn, nhà nghiên cứu sẽ có những người tin tưởng nó, dùng nó để trị bệnh, dùng nó để chế thuốc tiêm, tiện dùng hơn, hiệu quả hơn.
Nếu thật sự có những vị như thế, trong nước như ngoài nước thì khi các vị cần tôi hợp tác, tôi sẽ luôn luôn sẵn sàng làm bất cứ việc gì, đi bất cứ nơi đâu.
Bài thuốc gồm 3 vị : Trùn đất, đậu đen, bù ngót. Trong quá trình trị bệnh cứu người, tôi có gia thêm vị thứ tư là đậu xanh. Vì tôi nghĩ: đào trùn có khi ở gốc chuối, có thể có những chai lọ hóa chất, hoặc trùn đào tại các cây có độc như xương rồng, sầu đâu, chùm ruột, ít nhiều bị nhiễm độc, sẽ có đậu xanh giải độc.
Từ khi tôi thêm vị đậu xanh, năm 1954 đến nay, thuốc vẫn đẩy lùi bệnh sau 65 phút, y như thang gốc. Nghĩa là hầu hết các trường hợp cứu bệnh tôi kể trên, thuốc đều có 4 vị, tức có thêm đậu xanh.
Bài thuốc như sau:
1/Địa long 50g mỗi thang, tương đương 50 con trùn tươi(Xin mách : ở khu chợ thuốc bắc, đường Hải Thượng Lãn Ông Chơ Lớn lúc nào cũng sẵn, muốn mua cả tạ cũng có ). Nếu không có điều kiện mua Địa Long thì đào trùn tươi (loại màu sẫm rất dai, đào trúng nó, nó không giãy co lại thành 1 núi tròn). 50 con cho liều người lớn hoặc từ 15-16 tuổi trở lên. 30 con cho trẻ từ 5-6 tuổi đến 13-14 tuổi. 20 con cho trẻ từ 1-2 tháng tuổi đến 5-6 tuổi.
2/ Đậu đen, đậu xanh mỗi thứ 100g (sách cổ ghi: 1 bụm to).
3/ Rau bù ngot bằng 2-3 mớ bán ở chợ, khoảng 200-300g, băm nhỏ cả cọng và lá.
Trùn rọc ra, rửa sạch sao thơm giòn, giã nhỏ. Đậu và rau sao thơm, tất cả cho vào siêu hoặc nồi đất hay nồi nhôm gang đều được. Cho vào 4 chén nước, sắc còn 1/2 hoặc 1/3 chén cho người bất tỉnh, phải cạy răng đổ. Thuốc nầy uống 1 thang cũng thấy hết bệnh, nhưng tôi thường cho uống 3 thang trong 3 ngày (tối nước nhất, sáng nước nhì). Hai thang sau để trừ căn và triệt các di chứng (như tai biến mạch máu não có thể di chứng câm, què quặt tay chân, hư mặt, tai ... sốt xuất huyết dễ hư tim, óc ... ) cho nên khi uống thang thứ 2, thứ 3, bệnh nhân đã tỉnh táo. Thuốc có thể pha đường cho dễ uống. Bù ngót sao thật khô giòn, thuốc sẽ có vị thuốc bắc. Bù ngót để tươi sắc không sao, nước thuốc giống chè đậu đen pha đường uống rất ngon.
Thuốc nầy bệnh càng nặng càng thấy rõ hiệu quả 65 phút. Bệnh nhẹ ít thấy rõ kết quả 65 phút, nhưng bệnh vẫn lui. Ở Đại Hàn (Nam Triều Tiên) là xứ sở nhân sâm Caoly, mà người ta còn tẩm bổ bằng cháo trùn. Ở nước ta các dân tộc miền núi phía Bắc trị bụng báng trướng nước bằng cách : trùn băm nhỏ để tươi, trộn với sữa, cứ để thế múc nuốt. Triều Tiên thì cháo trùn là món ăn ngon (đặc sản) chứ không chỉ là món thuốc vừa tẩm bổ vừa trị bá bệnh. Trùn băm nhuyễn, xào thơm, nấu với đậu. Vì quý chất bổ và chất trị bá bệnh của con trùn nên người ta đâu có gớm nó. Huống hồ khi cần trị bệnh nan y hoặc giành giật mạng sống từ tay thần chết, thì có gì mà gớm? Mong rằng đồng bào và các cơ sở y tế hãy mạnh dạn dùng nó trong các bệnh siêu vi trùng, kể cả sida.
Nhân đây tôi xin nói rõ thêm hội nghị tổng kết chống bệnh sốt xuất huyết đợt 1 họp năm 1970. Thông tin nầy được đưa ra toàn thế giới. Nước Nhật nghiên cứu, ứng dụng điều trị. Đến năm 1972, đọc trên tạp chí Đông y của Việt Nam (in bằng khổ quyển Kiến thức ngày nay) tôi thấy có dịch và in lại những bài trong tạp chí Đông y Nhật Bản. Họ hết lời ca ngợi "bài thuốc con trùn của Việt Nam", dùng trị siêu vi trùng rất có hiệu quả. Có lẽ do công bố đó của Nhật mà sanh ra món cháo trùn ở Đại Hàn chăng? Tôi còn nghe một người từ Mỹ về nói bên đó người ta làm thuốc bằng trùn và đậu đen. Điều đó không rõ thực hư thế nào. Nhưng điều chắc chắn là Liên hiệp quốc, trong mấy năm trước đây, có chủ trương: "Tìm về cội nguồn các dân tộc kém phát triển, để học cách trị bệnh bằng cỏ cây và côn trùng". Do đó, ta thường thấy trên tivi và báo chí các cách trị bệnh kỳ lạ của dân da đen, da đỏ.
Càng nghĩ tới các điều đó, tôi càng thấy đau lòng, nhớ lại đề nghị của bác Ba Hưởng muốn tôi bào chế toa thuốc thành thuốc tiêm. Đúng là "không sao kéo lùi lại thời gian đã qua". Nhưng việc bào chế thuốc đó thành thuốc chai (để thêm acid benzoide bột) hoặc chưng cất nó như cất rượu, dù có trễ gần 30 năm, nhưng lúc nào bắt đầu, nó vẫn là việc mới, việc hết sức cần thiết.
Tôi tuy tuổi đã cao nhưng vẫn còn muốn đóng góp. Các cơ sở nghiên cứu, bệnh viện hoặc bệnh nhân cần tôi, tôi vẫn sẵn sàng phục vụ. Ngoài toa "Thần dược cứu mệnh", tôi còn trong tay nhiều bài thuốc quý khác. Ví dụ: bó xương gãy, kể cả xương sống dập nát và xương đòn gánh gãy lìa, chỉ cần thời gian 15 ngày. Bản thân tôi bị dập nát 2 đốt xương sống, quân y Quân khu 9 bó tay, báo tử về đơn vị, nhưng tôi nay vẫn sống mà không tật nguyền, vẫn tập tạ 50kg và đánh quần vợt khi tôi trên 40 tuổi, đang ở nước ngoài có độ lạnh âm 20 độ. Lúc trị lành 2 đốt xương sống không có kẹp nẹp bó bột gì hết. Chỉ nằm sấp dội thuốc nóng vào lưng suốt 15 ngày đêm. Sang ngày thứ 16 tôi ngồi dậy và đi ra đồng cả trăm mét. Nếu tôi có dịp, tôi sẽ lần lượt giới thiệu nhiều bài thuốc quý trên báo để phục vụ bạn đọc.
Dưới đây, tôi cũng xin ghi rõ địa chỉ và số điện thoại của mình, để bạn đọc tiện liên hệ trao đổi thêm về nội dung bài viết. NGUYỄN AN ĐỊNH, (40/10 Hậu Lân-Bà Điểm-Hóc Môn-TPHCM) - ĐT 8914379.
-----------------------oOo----------------------------
NÓI RÕ VỀ CÔNG HIỆU CỦA BÀI THẦN DƯỢC CỨU MỆNH
Để đồng bào cùng các vị lương y, các đồng chí phụ trách bệnh xá bệnh viện ở xã và huyện có thể mạnh dạn dùng bài thuốc nam “Địa Long” có tên thần dược. tôi xin thống kê thành bản rõ ràng, công hiệu của nó đối với các bệnh thường gặp, đồng thời ghi rõ các phần biểu hiện của bệnh (chuyên môn gọi là hiện tượng lâm sàng) và những lắc léo trong phương pháp điều trị.
Công hiệu của bài thuốc như sau:
1/ SỐT XUẤT HUYẾT: (Siêu vi thử máu biết ngay)
Hiện tượng hôn mê kéo dài
Xuất huyết dưới da, nổi vệt đỏ tím xanh đen khắp người
Xuất huyết nội tạng, tiêu phân đen, tiểu máu tươi kéo dài, tiểu ra máu, xuất huyết miệng mũi, mắt, tai.
2/ BỆNH SIÊU VI: Viêm gan siêu vi, viêm não siêu vi, phù thận, phù tim. Có thể hết bệnh khá nhanh, kể cả phù toàn thân.
3/ TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO: Không quá 5 ngày, theo sách cổ nói Nam 7 ngày, Nữ 9 ngày, nhưng tôi thấy quá 5 ngày có thể lưu di chứng liệt. Tốt nhất trong vòng 3 ngày trị ngay sẽ khỏi di chứng. Nếu để lâu nhiều tháng nhiều năm, trị di chứng bằng thời gian đã trị bệnh, có khi lâu hơn.
4/ PHONG XÙ: 1 – 3 thang dứt bệnh cho cả đời.
5/ TIỂU ĐƯỜNG: Mười thang có thể hạ lượng đường đến mức cho phép.
6/ HUYẾT ÁP THẤP: Uống xong tăng huyết áp thấy rõ từng ngày.
7/ HUYẾT ÁP CAO: 2 – 3 ngày đầu tăng lên, cộng độ 20 số, 150 lên 170. Ngày thứ 3 – 4 hạ dần đến ổn định, cho nên người huyết áp cỡ 190 trở lên không nên dùng thuốc nầy. Khi huyết áp hạ nên theo dõi, đừng để hạ quá thấp (nếu thấy chóng mặt thì dừng)
8/ UNG THƯ MÁU: Vài thang có thể hết bệnh
9/ CÙI (PHONG ĐƠN): Uống dài hạn có thể da đẹp trở lại, hết sần sùi.
10/ UNG THƯ CÁC DẠNG: (K)
Khi bệnh viện đã chê (kể chắc là chết) nên dùng để cứu. Đã cứu nhiều trường hợp (K dạ dày, K gan thận, K lưỡi, K xương…). Hy vọng cứu sống 5 – 60%
Và dạng ung thư mới phát và lành tính, có thể hy vọng cứu 6 – 70%
Ung thư giai đoạn 2, 3, 4 không dám bảo trị được.
11/ TĂNG CƯỜNG SINH LỰC: Cho trẻ còi xương, suy dinh dưỡng, người già suy nhược cơ thể, người bệnh mới hết, người sinh và cho con bú, người thiếu máu (cả chất và lượng), trung niên suy yếu.
12/ CÁC CHÁU CÒI 1, 2, NĂM CHƯA NGỒI ĐƯỢC, ĐẦN ĐỘN: Có thể giúp cháu ngồi.
13/ KHÔNG TRỊ ĐƯỢC: Các bệnh phong tình, nấm ngoài da, xoang, gai cột sống, mắt cườm.
BÀI THỨ 5:
“HẬU KỲ THẦN DƯỢC CỨU MỆNH”
Từ hôm bài “Thần dược cứu mệnh” được đăng 4 kì cho đến nay đã hơn tháng, ngày nào tôi cũng nhận được cả chục lần lượt điện thoại, từ các xã, huyện ở Long An, từ các quận 4,5,6,8,10,11,12 cả từ Nghệ An, Thái Bình ở Miền Bắc gọi tới: phần lớn nói đã dùng thuốc và nói đến trong bài báo, hỏi có nên dùng không? Tôi khuyên nên dùng thử. Ít ngày sau nhận được điện thoại họ gọi tới bảo bệnh giảm đáng kể hoặc hết hẳn. Như các bệnh tiểu đường dùng 3 thang giảm hơn 50%, dùng tiếp 3 thang, thử bằng que giấy thấy không lên màu nữa (ví dụ: ông Mười Trâm, 12D đường Lữ Gia, Tân Bình. Nhiều ca bệnh huyết áp cao, huyết áp thấp, uống 4 – 5 thang thì huyết áp đều trở lại bình thường. Một độc giả bảo chú của ông hồi nhỏ bị phong xù (động kinh) nhờ ông nội nhai trùn nhổ cho uống 1 lần mà dứt hẳn bệnh mấy chục năm nay, nên ông khẳng định bài thuốc này có thể trị dứt bệnh phong xù. Ông Đức – tiệm đồ gỗ Đức Phát (đối diện Bưu điện Q.5, điện thoại số 8558887) bị viêm gan siêu vi chỉ số 155 uống 3 thang thử lại còn 11, uống 3 thang nữa thử lại bệnh đã khỏi. Từ nhiều năm qua ông Đức đau gan mà mãi không hết, uống 6 thang dứt bệnh.
Ông Phạm Minh Lộ nguyên Giám đốc Sở thương binh – xã hội Long An, hiện ở số 9 Khu Hậu Cần. phường Thới An. Quận 12 (Hóc Môn cũ) điện thoại 8912448, bị cao huyết áp từ nhiều năm. Ông đã dùng đủ cách thuốc tây, thuốc bắc không khỏi. Vừa qua ông bị tai biến mạch máu não, đang tắm ngất xỉu phải cấp cứu. Khi ông tỉnh lại cảm, nằm im không ngồi dậy được, không tiêu tiểu suốt 10 ngày, bệnh viện bảo di chứng mạch máu não khó mà trị được. Thấy báo đăng bài thuốc hay, con gái ông cho ông uống 5 thang, ông nói được tuy còn ngọng nghịu ngồi dậy được uống thêm 5 thang nữa, nói được rõ và to, tự ngồi dậy đi tập dưỡng sinh múa gậy được mà bịnh huyết áp cao cũng biến mất. Bài thuốc đồng thời giúp ông Lộ trị dứt hai căn bịnh rất khó trị là vừa tai biến mạch máu não, vừa huyết áp cao. Đặc biệt có ông Nguyễn Văn Bé, Phó Giám đốc Công ty Dược liệu 2 Trung ương, kiêm Giám đốc Cơ sở trồng cây thuốc 2000 ha, chuyên chiết xuất thuốc từ thảo mộc và sản xuất thuốc tây (điện thoại 84.8.8323007 – 84.8.832.3009). Khi đọc xong bài báo, ông liên hệ ngay với tôi, sau đó tìm đến tận nhà, cùng đi với một tiến sĩ dược – Quốc tịch Pháp. Vừa bước xuống máy bay, ông bạn cùng ông Bé đến nhà tôi trong cơn mưa. Ông Bé nói:
- Tôi là người hiểu rõ tác dụng của con trùn đất. Năm 1964 tôi vào Nam chiến đấu bị thương vào đầu. Sau khi lành vết thương, tôi bị mất trí nhớ và trí thông minh nghiêm trọng. Tôi phải uống con Địa Long liên tục rất nhiều năm. Trí nhớ và trí thông minh của tôi được phục hồi, và tôi trở thành một nhà khoa học, vừa quản lý cả Công ty Dược miền Nam, vừa quản lý một cơ sở trồng thuốc và sản xuất thuốc khá lớn, có qui mô 2000 ha đất với xưởng có nhiều máy móc hiện đại, có những chuyên gia Anh, Pháp cùng làm việc. Tôi muốn mời bác Định đến làm việc với chúng tôi, tôi tin rằng với thời gian không lâu, chúng ta sẽ thu gom bài thuốc của bác Định chỉ bằng 2 viên nang con nhộng thôi. Về thể tích thì thu gọn nhỏ nhất, nhưng về chất lượng khả năng trị bịnh, ta vẫn giữ nguyên một thang có đầy đủ 4 vị vớ I gr địa long. Với hệ thống máy móc hiện đại, chúng ta sẽ làm được điều đó. Trong thời gian tới dù bác Định có đủ sức khỏe để cùng làm việc với các cháu, hay bác không tiện làm việc, mà chỉ có mình chúng cháu làm, chúng cháu cũng coi đó là bài thuốc của bác. Vì nó khác với cháu đã dùng nhiều năm nay và cháu đã chế biến nó thành 2 con nhộng.
Tôi xin nhờ báo Long An đăng thư nầy thông báo các mẩu tin ngắn trên đây để bà con tin tưởng ở bài thuốc hơn mà tích cực dùng nó để trị bịnh cứu người. Đồng thời cũng có thể vui mừng vì sắp tới đây “Thần dược cứu mệnh” sẽ thành viên nang con nhộng, có mặt trong nhà thuốc Tây để bà con ta tiện dùng vì mỗi lần chỉ uống có 2 con nhộng. Người bất tỉnh phải cậy răng đổ thuốc. Thì chỉ cần một muỗng cà phê nước, trút bột trong 2 con nhộng đó ra, hòa đều rồi đổ, rất tiện lợi.
Xin cảm ơn trước dược sĩ Nguyễn Văn Bé cùng Công ty Dược liệu trung ương 2 và Cơ Sở Y Dược của ông. Chúc chúng ta thành công trong việc biến “Thần Dược Cứu Mệnh” thành viên nang nhỏ để đưa rộng rãi cho mọi người đều dùng thuốc dễ dàng.
Ngày 10 tháng 6 năm 1997
NGUYỄN AN ĐỊNH 40/10 Hậu Lân – Bà Đoàn Thị Điểm- Hóc Môn – TP. Hồ Chí Minh.
Tel: 8914379
12d 在 Facebook 的最佳貼文
❤️❤️❤️晚安12點啦!!!!祝我36歲生日快樂!!!! 讚一下讓我開心一下我愛你們❤️
-
謝謝你們又一年了,也總是謝謝從我2005年4月1日寫下第一篇blog文章開始到現在17年了,我整個人生青春都奉獻在這了,謝謝你們一直都在,一起成長著、生活著,然後愛與被愛著,無論是我的年輕、成長、病痛,還有各種的喜悅(像是我今年才買了人生第一台車的興奮跟激動😂),謝謝你們每天總是陪我聊天,參與我的生活,讓我也能夠參與你們的生活,一路走來,都是我們的回憶。
-
😉一樣等我一下,我會盡量一一看過、讚過甚至是回覆你們的留言。
-
☺️對我來說,就是人生又多賺到一個一年!今年對我來說是很重要的一年,也就是我因為血癌的關係領重大傷病卡再一個多月就要屆滿5年,屆時再做些相關檢查,也許、可能、應該就能註銷重大傷病的註記了,最大的受惠大概就是又可以再補買一些保險了!!!哈,然後看醫生沒有減免了這樣😂
-
🥲現在能用一種玩笑式的語氣談論自己的身體,某方面也是因為這些已經成為我的日常,再回頭去看當時送急診、躺在病床上的各種辛苦治療、骨髓移植,轉眼都是過眼雲煙,但也絕對不會是想要再經歷一次了🥲
-
我知道在像是台大醫院12C、12D等血液腫瘤科病房還有很多人在努力奮鬥著,我只想說我曾經也是這樣經歷快半年,4次化療、1次骨髓移植也都沒有少,如今也一路走到了現在,憑藉著就是一股再怎麼樣我還是想要活下去的信念走到現在,總是深深趕著我生在台灣,台灣的醫療如此進步,才讓我能夠一路活到現在,謝謝,謝謝🙏🏻
-
😌骨髓移植後長不出頭髮這件事,從一開始的無法接受,到現在也都成為生活的一部分,每天還是要吃著標靶藥物,每個月都還是要回台大醫院,也都成為了一種習慣,身上總還是有些當時治療的傷疤,但也都成為為自己每天照鏡子看見打氣的存在💪🏼
-
❤️轉個念,我們都可以好好的,是需要些時間,但一定會好的。
-
😔2021年世界還是蠻混亂的,但相對來說,總覺得生在台灣還是相對幸福的,大概也因為我有近半年在醫院被嚴格控制在只能在病房內、病床上的空間裡,就目前的生活狀態下,我覺得還是很自由、很舒適,只是為了你我、大家都好,多一點小心,也是保護自己保護家人。
-
😂生日願望除了前天27億來不及許願中獎,最希望的還是能世界趕快安定下來、恢復到過往安定的日子,真的好想好想好想出國,已經都一年多不能見面了。
-
🥳當然,最重要的還是只願我所愛的人,當然也包括一直陪伴著我的你們,不是粉絲,是讀者,謝謝你們一直都在,陪我聊天、嬉鬧以及彼此互相的幫忙、互相成長,才能夠一路一直堅持到現在!
-
😊這一年多下來,大家都很難熬,就好像我自己在醫院裡奮鬥的那半年,真的真的好難熬,但都會成為讓自己茁壯的養分。
-
😷生日願望一樣就是不只是我自己,還包括一直都在的你們都能身體健康、平平安安,只願世界趕快和平,讓我們都能早日出國去擁抱我們所愛的人、事、物。
-
❤️讓我們保持善良,活在當下,平安健康每一天。
-
🥳祝我生日快樂!HAPPY BIRTHDAY!お誕生日おめでとうございます!
-
😆每天都還是有在認真學日文、背單字、上日文家教課!!!哈
12d 在 nagomi view Youtube 的最讚貼文
〇2020/12〇晴/晴〇国内線〇
航空会社/Airline; 天草エアライン/Amakusa Airlines
便名/Flight; MZ105
出発/From; 天草/Amakusa(AXJ)
行先/To; 福岡/Fukuoka(FUK)
座席/Seat; 12D
機材/Aircraft; ATR 42-600
天草エアライン Amakusa Airlines
https://www.amx.co.jp/
天草空港(熊本県サイト) Amakusa Airport(Kumamoto Prefecture)
https://www.pref.kumamoto.jp/soshiki/113/1369.html
福岡空港 Fukuoka Airport
https://www.fukuoka-airport.jp/
12d 在 translation Youtube 的最佳解答
#'93年にカプコンが稼働させた、AC対戦プロレスアクション作品。キャラクターデザインに原哲夫氏を起用。同社ファイナルファイトの過去の話であり、レスラーとしてメトロシティの市長になったばかりのマイク・ハガーが登場する。
作曲:泉谷雅樹氏、梶野俊夫氏、西垣俊氏、水月陵さん、大内伸弘氏
Manufacturer: 1993.07 Capcom
System: CP system dash /capcom QSound(CPS version)
Hardware: Z80,QSound
Composer: Masaki Izutani,Toshio Kajino,Shun Nishigaki,Ryo Mizutsuki,Nobuhiro Ouchi
*効果音のみコメント欄を参照↓
------------------------------------------------------
00:00:00 01.Attract (アトラクト)
00:00:27 02.Game Select (ゲームセレクト)
00:01:44 03.Player Select 1 (プレーヤーセレクト1)
00:03:02 04.Selected (選択)
00:03:06 05.VS.
00:03:15 06.Los Angeles [Stage 1] (ロサンゼルス/ステージ1)
00:06:41 07.Mexico [Stage 2] (メキシコ/ステージ2)
00:09:45 08.Sydney [Stage 3] (シドニー/ステージ3)
00:13:02 09.Tokyo [Stage 4] (東京/ステージ4)
00:15:56 10.Moscow [Stage 5] (モスクワ/ステージ5)
00:18:52 11.Result (結果)
00:18:59 12.1Here Comes A New Challenger (途中参加ファンファーレ)
00:19:05 13.Player Select 2 (プレイヤーセレクト 2)
00:19:58 14.Hanover [Stage 6] (ハノーバー/ステージ6)
00:22:59 15.London [Stage 7] (ロンドン/ステージ7)
00:26:18 16.New York [Stage 8] (ニューヨーク/ステージ8)
00:30:07 17.Calgary [Stage 9] (カルガリー/ステージ9)
00:34:12 18.Theme of Biff (アレクセイ・ザラゾフのテーマ)
00:37:17 19.Theme of Gunloc (ラッキー・コルトのテーマ)
00:40:32 20.Theme of Stingr (エル・スティンガーのテーマ)
00:43:46 21.Theme of Titan (タイタン・ザ・グレートのテーマ)
00:46:46 22.Theme of Oni (ミステリアス・ブドーのテーマ)
00:49:36 23.Theme of Haggar (マイク・“マッチョ”・ハガーのテーマ)
00:52:55 24.Theme of Rasta (“ミッシングIQ” ゴメスのテーマ)
00:56:11 25.Theme of Grater (シープ・ザ・ロイヤルのテーマ)
00:59:22 26.Theme of Jumbo (キマラ・ザ・バウンサーのテーマ)
01:02:34 27.Theme of Scorp (アストロのテーマ)
01:05:27 28.Ending (First Round) (エンディング/1ラウンド 1)
01:06:44 29.Ending (Second Round) (エンディング/ラウンド 2)
01:08:04 30.Credits Roll (クレジット)
01:10:12 31.Continue (コンティニュー)
01:10:19 32.Game Over (ゲームオーバー)
01:10:27 33.Ranking (ランキング)
01:10:31 34.Voice #4a
01:10:35 35.Voice #4b
01:10:38 36.Voice #4c
01:10:41 37.Voice #4d
01:10:43 38.Voice #4e
01:10:45 39.Voice #4f
01:10:47 40.Voice #50
01:10:49 41.Voice #51
01:10:51 42.Voice #52
01:10:53 43.Voice #53
01:10:56 44.Voice #54
01:10:58 45.Voice #55
01:10:59 46.Voice #56
01:11:01 47.Voice #57
01:11:02 48.Voice #58
01:11:05 49.Voice #59
01:11:06 50.Voice #5a
01:11:09 51.Voice #129
01:11:11 52.Voice #12a
01:11:14 53.Voice #12b
01:11:16 54.Voice #13c
01:11:19 55.Voice #1e9
01:11:21 56.Voice #13d
01:11:24 57.Voice #13e
01:11:26 58.Voice #140
01:11:30 59.Voice #141
01:11:32 60.Voice #5b
01:11:34 61.Voice #5c
01:11:36 62.Voice #5d
01:11:37 63.Voice #5e
01:11:39 64.Voice #5f
01:11:40 65.Voice #60
01:11:42 66.Voice #61
01:11:44 67.Voice #62
01:11:46 68.Voice #63
01:11:47 69.Voice #64
01:11:49 70.Voice #65
01:11:51 71.Voice #66
01:11:52 72.Voice #67
01:11:54 73.Voice #68
01:11:56 74.Voice #69
01:11:58 75.Voice #6a
01:12:00 76.Voice #6b
01:12:01 77.Voice #6c
01:12:04 78.Voice #6d
01:12:05 79.Voice #6e
01:12:07 80.Voice #6f
01:12:08 81.Voice #70
01:12:11 82.Voice #71
01:12:12 83.Voice #12c
01:12:14 84.Voice #12d
01:12:16 85.Voice #12e
01:12:19 86.Voice #12f
01:12:20 87.Voice #1ea
01:12:22 88.Voice #1eb
01:12:23 89.Voice #1ec
01:12:26 90.Voice #1ed
01:12:27 91.Voice #41
01:12:29 92.Voice #45
01:12:32 93.Voice #48
01:12:34 94.Voice #49
01:12:35 95.Voice #72
01:12:36 96.Voice #76
01:12:38 97.Voice #7a
01:12:39 98.Voice #7e
01:12:42 99.Voice #82
01:12:43 100.Voice #86
01:12:45 101.Voice #8a
01:12:46 102.Voice #8e
01:12:49 103.Voice #92
01:12:51 104.Voice #96
01:12:52 105.Voice #9a
01:12:54 106.Voice #142
01:12:56 107.Voice #144
01:12:59 108.Voice #146
01:13:01 109.Voice #148
01:13:03 110.Voice #14a
01:13:05 111.Voice #14c
01:13:06 112.Voice #14e
01:13:08 113.Voice #150
01:13:09 114.Voice #152
01:13:11 115.Voice #154
01:13:13 116.Voice #156
01:13:14 117.Voice #158
01:13:16 118.Voice #15a
01:13:18 119.Voice #15c
01:13:20 120.Voice #15e
01:13:21 121.Voice #160
01:13:24 122.Voice #162
01:13:25 123.Voice #164
01:13:28 124.Voice #166
01:13:29 125.Voice #168
01:13:31 126.Voice #16a
01:13:34 127.Voice #16c
01:13:36 128.Voice #16e
01:13:38 129.Voice #170
01:13:40 130.Voice #172
01:13:42 131.Voice #174
01:13:44 132.Voice #176
01:13:46 133.Voice #178
01:13:48 134.Voice #17a
01:13:50 135.Voice #17e
01:13:52 136.Voice #180
01:13:55 137.Voice #182
01:13:57 138.Voice #184
01:13:59 139.Voice #186
01:14:01 140.Voice #188
01:14:03 141.Voice #18a
01:14:05 142.Voice #18c
01:14:07 143.Voice #18e
01:14:09 144.Voice #190
01:14:10 145.Voice #192
01:14:12 146.Voice #194
01:14:14 147.Voice #196
01:14:16 148.Voice #198
01:14:18 149.Voice #19a
01:14:19 150.Voice #19c
01:14:21 151.Voice #19e
01:14:24 152.Voice #1a0
01:14:26 153.Voice #1a2
01:14:29 154.Voice #1a4
01:14:30 155.Voice #1a6
01:14:32 156.Voice #1a8
01:14:34 157.Voice #1aa
01:14:37 158.Voice #1ac
01:14:39 159.Voice #1ae
01:14:41 160.Voice #1b0
01:14:43 161.Voice #1b2
01:14:45 162.Voice #1b4
01:14:47 163.Voice #1b6
01:14:49 164.Voice #1b8
01:14:51 165.Voice #1ba
01:14:51 166.Voice #1bc
01:14:53 167.Voice #1be
01:14:55 168.Voice #1ee
-----------------------------------------------------
12d 在 我們是四胞胎《家有四胞胎》 Youtube 的最讚貼文
追蹤FB:https://www.facebook.com/quadruplets20171204/
追蹤Ig:https://www.instagram.com/quadruplets20171204/
追蹤Blog:https://olivia20131220.pixnet.net/blog
3Y1M11-12D
#quadruplets #四千金 #四胞胎 #4つ組
#宜蘭 #五結鄉 #宜蘭親子之旅
綠舞國際觀光飯店&綠舞日式主題園區 Dancewoods Hotels & Resorts
12d 在 Jaku - 這部影片解答了RE-12D 跟RE-71R 的差距 的美食出口停車場
另外在STI 上面測試A052 跟RE-12D 的差距,沒想到後者快了有1秒,但是在美國的測試A052 應該要比RE-71R 還快,或許不同車輛,不同地區販售可能有不同配方 ... ... <看更多>